Chương trước
Chương sau
Tu sĩ thất kinh, Chân Linh phái trú địa đánh một trận, Chân Linh phái ở Trung Thổ tu luyện giới tiệm lộ đầu giác. Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên chém chết A Tu La càng trở thành nhân vật chích thú khi nhiệt của tu luyện giới. Lục Thiên Bình nắm giữ tin tức Thân Ngoại Hóa Thân bí thuật truyền thừa thất truyền hiển nhiên cũng rất nhiều người biết.

Chân Linh phái không chọc nổi a!

Tu sĩ nhìn một chút Bạn Sinh Linh Bảo đó, cắn răng, liều mạng. Chân Linh phái dù sao cũng là hải ngoại môn phái. Họ còn có thể ở Trung Thổ giương oai hay sao? Nếu nói vậy lúc này không biết có bao nhiêu Trung Thổ tông môn đỏ mắt cường thể của Chân Linh phái, đến lúc đó Chân Linh phái dám thêu dệt chuyện này chính là muốn bị mọi người cùng chia mũi dùi vào!

Cổ tay của tu sĩ run lên, đứng đầu Dưỡng linh pháp bảo của hắn đã súc thể chờ phân phó. Nhưng Thần Ngoại Hóa Thân vào giờ khắc này cũng đột nhiên bạo phát ra khí tức không kém gì pháp tướng trung kỳ tu sĩ. Tu sĩ kia như tên đã lắp vào cung, Dưỡng linh pháp bảo xông thẳng đi về phía Thân Ngoại Hóa Thân..

Không ngờ Thần Ngoại Hóa Thân đó lại cười một tiếng “hì hì” với hắn. Thương Liễu tiểu kiếm sau lưng tự đi ra khỏi vỏ, cùng Dưỡng linh pháp bảo chạm mặt vào nhau.

Sang lang!

Thương Liễu tiểu kiếm cùng Dưỡng linh pháp bảo của tu sĩ kích cỡ hoàn toàn bất thành tỷ lệ, nhưng vừa khéo hai người đánh nhau kết quả lại là chẳng phân biệt được cao thấp!

Thân Ngoại Hóa Thân quả thật có thực lực của pháp tướng trung kỳ!

Thời điểm trung kỳ tu sĩ ngẩn ngơ thần sắc, Lục Tiểu Bình đã công một thanh Ngọc Như Ý không xê xích bao nhiêu cùng thân thể của hắn bay đi về phía Lục Bình. Còn sau lưng tu sĩ lại truyền tới tiếng mắng chửi kêu lên liên tiếp vọt ra.

Tu sĩ cho là bởi vì duyên cớ Thần Ngoại Hóa Thân ôm đi Bạn Sinh Linh Bảo, mà chính hắn cũng rất tiếc hận. Nhưng 8 khi hắn xoay người lại lúc này mặt mũi kinh sợ, tiếp theo cũng không nhịn được lên tiếng mắng to.

Thì ra chính là thời điểm trước đó, mọi người cố gắng tranh đoạt Bạn Sinh Linh Bảo mà động thủ, hiển nhiên không còn cách nào ẩn giấu thân hình của mình. Hơn nữa trước đó Bạn Sinh Linh Bảo không bị đánh bay xa hơn hoặc là gần hơn, vừa khéo chính là rơi vào một vị trí tuyến phụ cận của ma la đại quân cảnh giới.

Ở một vị trí đó đột nhiên hiện ra hơn mười vị nhân tộc tu sĩ, hiển nhiên đưa tới sự chú ý của ma la đại quân. Trước đó, Lục Bình cùng Ân Thiên Sở bao vây tới, ma la đại quân nhất thời phân ra hơn một nữa khí thế mạnh mẽ vọt tới phía mười mấy vị pháp tướng tu sĩ.

Mọi người mặc dù trong miệng mắng to, nhưng trên tay cũng không dám chậm trễ chút nào, đua nhau tế lên pháp bảo, linh bảo trong tay mỗi người vừa đánh vừa lui.

Về phần cái món Bạn Sinh Linh Bảo trước đó rốt cuộc là Lục Thiên Bình cố ý còn vô ý đánh bay ở một vị trí vi diệu như vậy, dân dụ đông đảo tu sĩ xuất thủ. Lúc này, mọi người cũng bất chấp suy nghĩ nhiều, huống chi món linh bảo nguyên vốn cũng không phải là vật của bọn họ.

Lục Bình cứu được Ân Thiên Sở sắp lâm vào trong trùng vây của ma la đại quân, thừa dịp ma la đại quân bị càng nhiều nhân tộc tu sĩ hấp dẫn hơn, hai người liên thủ phá vòng vây ra.

Lúc này, một bên khác theo mười mấy tên nhân tộc tu sĩ rút lui cùng với đông đảo ma la đại quân truy kích, càng ngày càng nhiều tu sĩ núp trong hư không bị buộc hiển lộ thân hình gia nhập vào trong đại chiến.

Chiến đoàn của hai bên càng lúc càng lớn, sớm đã kinh động ma la đại quân vây công Tử Dương cung doanh bàn, đổi mặt có thể diễn biến thành tư thế trước sau giáp công, ma la đại quân đua nhau trở về. Quy mô hỗn chiến cũng càng lúc càng lớn. Thời điểm đó Lục Bình cùng Ân Thiên Sở đã thoát khỏi phạm vi hỗn chiến.

- Nguy hiểm thật!

Trong miệng của Lục Bình nói như thế, trên mặt không chút thần sắc sợ hãi khi thoát hiểm:

- Tuy nhiên thu hoạch cũng không tệ!

Một con Ngọc Ma bị Lục Bình chém chết. Ân Thiên Sở cũng ở đây trong thời gian ngắn liên tục chém chết ba con Huyết Tu La. Thậm chí hai người còn chiếm được một món Bạn Sinh Linh Bảo, cũng lấy cái đó dẫn dụ tu sĩ bốn phía làm làm người xem trên vách gia nhập chiến đoàn, cũng coi là giảm bớt áp lực cho đám người Tạ Thiên Dương.

Ân Thiên Sở lạnh lùng liếc mắt nhìn trong chiến đoàn của hỗn chiến, trong miệng phát ra hai chữ:

- Ngu xuẩn!

Lục Bình cười cười, hỏi:

- Như thế nào, tìm cơ hội kiếm thêm một số nữa chứ?

Ân Thiên Sở đem Chiếu Anh Thạch cầm trong tay nhìn một chút, điểm chiến công phía trên chỉ cho thấy “chín”, vì vậy gật đầu một cái, đáp:

- Chiến công bảng này ta cũng muốn xông lên chiếm một vị trí!

Trên Chiếu Anh Thạch chỉ biểu hiện điểm chiến công của một người, tính điểm của những người khác cũng không biểu hiện. Nhưng mà thời điểm Lục Bình cùng Ân Thiên Sở từ Chân Linh phái trú địa lên đường, tính điểm của vị tu sĩ thứ năm mươi trên chiến công bảng của pháp tướng trung kỳ đã đạt đến ba mươi tám điểm, lúc này có thể đã nhiều hơn.

Ân Thiên Sở ở nơi này trong thời gian ngắn ngủi lược hạ chín điểm đã không tính là chậm, nhưng muốn xông lên bảng tính điểm lại còn kém xa.

Lục Bình nghe vậy cũng gật đầu nói:

- Được, ta và người liên thủ muốn xông một bảng này đương nhiên không chậm!

Lục Bình rõ ràng tâm tư của môn phái muốn tranh đoạt nhiều đệ tử thượng bảng hơn. Trên thực tế bản thân Lục Bình cũng cho là một nhà tông môn quật khởi dựa vào cũng không chỉ có một lực lượng của một người. Chẳng qua là chuyện này rơi vào trên người mình ít nhiều còn có chút không thích. Đã như vậy, hắn cố gắng trợ giúp Ân Thiên Sở cũng xông lên chiến công bảng.

Huống chi Chân Linh phái hiện giờ cho dù là muốn toàn lực phụ trợ những tu sĩ khác hướng bảng, có thể trợ giúp cũng chỉ có thể là pháp tướng sơ kỳ tu sĩ. Mà chiến công bảng của pháp tướng trung kỳ hiển nhiên phải khó hơn nhiều nếu so với pháp tướng sơ kỳ, cũng phải có phần lượng hơn.

Mà trải qua đoạn thời gian này phối hợp, Lục Bình đã cực kỳ rõ ràng biết được thực lực của Ân Thiên Sở. Đối với Lục Bình mà nói, lúc này thực lực của Ân Thiên Sở hoàn toàn có thể xông lên chiến công bảng.

Ít nhất hắn thấy, thực lực của Ân Thiên Sở đã hoàn toàn không kém gì Trung Thổ những danh môn đại phái đích truyền tu sĩ. Mặc dù cùng những người đứng hàng đầu ví dụ như Ngũ Hành Củ Tử, Lục Mạch Thần Kiếm các loại thánh địa đích truyền còn có một chút chênh lệch, ngay cả so với đám người Hạ Hầu Vô Thương, Thiền Nguyệt, Thiền Tương lão bài đại hình tổng môn đích truyền tu sĩ cũng có chỗ không bằng. Nhưng Ân Thiên Sở mới vừa đột phá pháp tướng trung kỳ, nếu so cùng đám tu sĩ thánh địa đích truyền xếp hạng ở phía sau ví dụ như Chu Cửu Loan, Tần Vô Lượng gì đó cũng có thể so sánh được.

Huống chi Ân Thiên Sở càng tinh thông hơn chính là ẩn sát bí thuật của gã, mà không phải là phương thức chính diện đối địch. Nếu như vậy, chính những tu sĩ thực lực đó muốn vượt qua gã cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi trong tay của gã, đối với săn giết ma la cướp đoạt điểm chiến công cũng có trợ giúp không nhỏ.

Sau khi phối hợp cùng nhau, Lục Bình chính diện cường công hấp dẫn lực chú ý của ma la, còn Ân Thiên Sở ẩn độn thân hình thừa cơ ám sát. Hai người liên thủ thường thường lấy được chiến công sẽ lớn hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.