Thiên Cầm lão tổ cười khổ một tiếng, nói:
- Quả nhiên ngay cả ngươi cũng cho là ta không bằng Liễu Thiên Linh!
Lục Bình nháy mắt một cái, lần này đã có kinh nghiệm không nói rồi.
- Tính rồi, có một số việc tương lai các ngươi chung quy là phải biết, cũng không có gì hay giấu giếm.
Thiên Cầm lão tổ nhìn Lục Bình một chút, hỏi:
- Lão sư của người có một nữ nhi, ngươi biết chứ?
Vấn đề này thật đúng là khiến cho Lục Bình trong lúc nhất thời không có câu trả lời tốt, cuối cùng vẫn hỏi:
- Người nói là Huyền Huyên sư muội hay là Ngũ sư tỷ đúng không?
Thiên Cầm lão tổ sửng sốt, liếc hắn một cái, nói:
- Chết rồi không tính: C C
- Đó chính là Huyền Huyên sư muội, đệ tử dĩ nhiên là biết được.
Thiên Cầm lão tổ nhắm hai mắt lại, giọng nói đột nhiên trầm thấp xuống, hỏi:
- Những năm qua người gặp nàng mấy lần?
Lục Bình nghĩ một chút, đáp:
- Thật đúng là chưa từng gặp qua mấy lần, đệ tử ở Bắc Hải những năm đó đã từng hỏi thăm lão sư. Nhưng lão sư nói sư muội một mực bế quan tu luyện ở Tiêu Dao cung của Khương sự bá.
Thiên Cầm lão tổ cười lạnh hai tiếng, nói:
- Bế quan tu luyện đó là từ khi ta trở về Chân Linh phải bắt đầu chứ gì?
Lục Bình không biết Thiên Cầm lão tổ muốn nói gì, nhưng suy nghĩ một chút tựa hồ trên thời gian cũng không kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2154253/chuong-1350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.