Chương trước
Chương sau
Theo thứ tự trong nghị sự đường Hạng Lâu lão tổ tuy nói chỉ mang lỗ tai tới, nhưng lúc này cũng có Thiên Sơn, Thiên Cầm, Thiên Thành ba vị đệ tử đời thứ hai ở đây, dầu gì cấp trên của Lục Bình cũng có Lý Thiên Như, Lưu Thiên Viễn là đệ tử đời thứ ba có kinh nghiệm tư cách hơn hẳn Lục Bình.

Nhưng lúc này Lục Bình lại có tư cách lên tiếng trước trong nghị sự đường này. Hơn nữa toàn thể Chân Linh phái cũng từ trước đến giờ cho rằng hết thảy như vậy đều là chuyện đương nhiên.

Chẳng qua lần này dường như cũng chút không ổn. Lục Bình vừa dứt lời, Thiên Cầm lão tổ bên cạnh Thiên Sơn lão tổ đột nhiên mở miệng la mắng:

- Câm miệng, lúc nào đến phiên người nói chuyện, có còn chút xíu quy củ hay không?

Lần này chẳng những Lục Bình sửng sốt theo sát lập tức nhíu mày, chính là những tu sĩ khác trong nghị sự đường cũng một trận trầm mặc quỷ dị. Thiên Thành lão tổ mặt không về gì nhìn Thiên Cầm lão tổ một cái, lập tức lần nữa trở lại trong trạng thái yên tĩnh vô ba lúc trước.

Kể từ khi Thiên Thành lão tổ trong cuộc chiến ở Hàn Băng đảo bị ma la làm bị thương nặng bản nguyên, tuy nói sau khi khôi phục thương thế, nhưng bản nguyên lại khó khăn khôi phục, cơ hồ mất đi cơ hội lên cấp pháp tướng trung kỳ. Thiên Thành lão tổ cũng biến thành càng lúc càng trầm mặc ít nói như vậy.

Nếu không phải sau đó Lục Bình tiết lộ tin tức của Tam Linh Ngũ Hành Diệp cho ông ta, khiến cho Thiên Thành lão tổ khôi phục một tia kỳ vọng. Nhưng nhiều năm như vậy tới nay một mực không có tin tức của vật này, điều này cũng làm cho Thiên Thành nản chí ủ rũ rất nhiều.

Vẻ kinh ngạc chợt lóe lên trong tầm mắt của Thiên Thành lão tổ. Tuy nhiên ông ta tựa hồ biết được duyên cớ Thiên Cầm lão tổ đột nhiên trách cứ Lục Bình, chẳng qua là đối với Thiên Cầm lão tổ lúc này phát tác tỏ ra bất ngờ.

Thiên Sơn lão tố ho khan một tiếng, nói:

- Tốt lắm, bây giờ nói đến chuyện trú địa đã xảy ra gần đây cùng với tình trạng gần đây của Cửu Huyền lâu cuộc chiến.

Lý Thiên Như đối với sự đệ của mình bị người trách cứ dĩ nhiên là lòng mang bất mãn. Chẳng qua phía bên kia dù sao cũng là trưởng bối, huống chi thời điểm người hỏi câu hỏi chính là Thiên Sơn lão tổ, Lý Thiên Như đè xuống không vui trong lòng. Nàng ta đem tin tức gần đây các phái ngăn trở ma la đại quân phá vòng vây nói cùng Thiên Sơn lão tổ. Lưu Thiền Viện cũng bổ sung một ít tin tức, nhưng Lục Bình không nói thêm câu nào nữa.

Nghe xong mấy người hồi báo, Thiên Sơn lão tổ gật đầu một cái, ngay sau đó đổi đề tài cũng nói đến tình trạng gần đây của Chân Linh phái ở Bắc Hải hiện nay.

- Lần này bản phái sở dĩ rút ra điều tất cả hảo thủ tiến vào Trung Thổ tu luyện giới, thứ nhất dĩ nhiên là vì đánh ra danh tiếng của bản phái, thứ hai cùng phòng ngừa ma la đại quân lần nữa đánh bất ngờ tạo thành tổn thất đối với bản phái trú địa.

Thiên Sơn lão tổ mặc dù là hướng về phía toàn bộ tu sĩ trong nghị sự đường cứng cỏi mà nói, nhưng tất cả mọi người đều biết được đây thật ra Thiên Sơn lão tổ đang giải thích nghi vấn trước đó của Lục Bình.

- Lần này mặc dù bản phái tổn thất hai vị pháp tướng tu sĩ trong đại chiến lúc trước, lại rút ra Hạng sư thúc, Thiên Cầm sư muội hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, cùng với Thiên Phong sự điệt mới vừa lên cấp pháp tướng kỳ, còn có chính là Lôi đạo hữu đóng ở Hoàng Ly Đảo. Hơn nữa tu sĩ nguyên có trong nơi đóng quân, nhìn như rút ra hơn một nửa chủ lực của bản phái, nhưng Khương sư huynh không biết ngày nào sắp nghênh đón lội kiếp lần thứ hai. Mà Thiên Phong sư huynh mới vừa vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp, bản phái thêm một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ nữa. Thiên Thương cơ hồ cùng Thiên Phong một trước một sau cũng thành công ngưng tụ pháp tướng. Hơn nữa Thiên Vương sư đệ cùng Thiên Hỏa sư huynh đi đường tắt lấy bí thuật ngưng tụ pháp tướng cũng không từng nói ra ngoài. Thực lực của bản phái có thể nói là không rơi xuống mà còn tăng lên. Vì vậy, sự tình của Bắc Hải đại khi không cần lo âu, nếu không có ngoại lực tương trợ, có Thiên Tượng sư bá trấn giữ, hết thảy không cần lo.

Thiên Sơn lão tổ nói ra những lời này, chẳng những khiến cho sự nghi ngờ của những tu sĩ giống như Lục Bình trong nghị sự đường trước đó tiêu hết hơn nữa bởi vì Thiên Phong lão tổ vượt qua lần đầu tiên lối kiếp cùng với ba vị pháp tướng tu sĩ mới xuất hiện cũng khiến cho tâm khí của toàn thể Chân Linh phải lần nữa đề thăng.

Lần này nghị sự cũng không kéo dài thời gian bao lâu, sau khi mọi người từ nghị sự đường rời đi, Thiên Sơn lão tổ cũng đơn độc gọi Lục Bình lại.

- Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị sư thúc ban đầu là người yêu thương Thiên Cầm sư thúc của người nhất. Đặc biệt là Thiên Tuyết sự thúc ngươi, ban đầu yêu thương đối với Thiên Cầm sư muội đã đến mức cưng chìu. Đây cũng là một yếu tố bên ngoài khiến cho ban đầu Thiên Cầm sư muội cùng Thiên Linh sư tỷ xích mích.

Chuyện ân oán giữa đời thứ nhất, Thiên Sơn lão tổ hiển nhiên cũng không muốn giải thích quá mức rõ ràng với Lục Bình:

- Lần này Thiên Phàm sự thúc vẫn lạc, Thiên Tuyết sự thúc trọng thương, hơn nữa bởi vì Thiên Phàm sư thúc bỏ mạng trên tinh thần cũng bị đả kích không nhỏ, cho nên tâm tình của Thiên Cầm sư muội cũng có chút mất khống chế.

- Đây là thiên nộ đến trên người của đệ tử sao?

Thiên Sơn lão tổ cười khổ một tiếng, đáp:

- Mười có chín phần là như vậy, tin tức là người cùng Thiền Viện bọn họ trước hết truyền về Bắc Hải. Hơn nữa ngươi lại là chủ lực lần này tham dự vây trừ ma la đại chiến. Chỗ đóng quân này cũng là người lựa chọn được trước khi chuyện xảy ra, nhưng sau đó ma la đại quân vừa khéo lập tức hướng về bên này,...

Lục Bình có chút bất đắc dĩ, đạo lý này mặc dù nói được thông, nhưng hắn ít nhiều cũng có thể nghe ra một ít gượng gạo bên trong, vì vậy nói:

- Những đệ tử nghe nói những năm này Thiên Cầm sư thúc môn phái tựa hồ khó cư xử hơn nhiều.

Thiên Sơn lão tổ thở dài một cái hỏi:

- Ngươi là muốn nói nàng ấy trong những năm gần đây tánh tình nóng nảy hơn rất nhiều chứ gì?

Thiên Sơn lão tố không chờ Lục Bình trả lời liền nói tiếp:

- Kể từ sau khi nàng mạnh mẽ vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp bị trọng thương đã như thế rồi. Tiềm lực thời điểm vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp bị hao tổn phải thất thất bát bát, cơ hồ đã bị mất đi khả năng tiến cấp pháp tướng hậu kỳ. Điều này đối với nàng xem ra tâm cao khí ngạo mà nói không khác nào một sự tuyên bố tương lai tử hình.

Lục Bình không hiểu hỏi:

- Là thời điểm độ lôi kiếp bán nguyên bị tổn thương sao?

Thiên Sơn lão tổ đáp:

- Bản nguyên của nàng mặc dù cũng bị chút tổn thương trong lối kiếp, nhưng không nghiêm trọng lắm, tiềm lực tựu như cùng tư chất của một người tu sĩ, cũng tương đương với căn cơ của tu sĩ từ vừa mới bắt đầu tu luyện đóng xuống. Thiên Cầm sư muội nguyên vốn luyện đan sư, nàng quá mức lệ thuộc vào đan dược. Đặc biệt là mấy chục năm ban đầu nàng phá môn ra, không có sự ủng hộ của tông môn, nàng chỉ có thể càng dựa vào đan dược nhiều hơn mà nói duy trì tu luyện tự thân. Tuy nói tu vi không rơi xuống, nhưng rốt cuộc ít một chút cố gắng tự thân, tiêu hao tiềm lực của nàng.

Lục Bình nghĩ một chút, hỏi:

- Chưởng môn sư tôn vẫn giữ hi vọng tiến cấp pháp tướng hậu kỳ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.