Chương trước
Chương sau
Đại chiến hạ màn chỗ phương hướng của Chân Linh phái, nhưng lần này ma la đại quân chung quanh phá vòng vây không chỉ có đoạn đường cho phương hướng của Chân Linh phái. Hơn nữa binh lực của ma la đại quân phá vòng vây cũng vượt qua xa một trận đánh ở Chân Linh phái trú địa.

Đây cũng là sau khi Chân Linh phái trú địa đại chiến bộc phát, mười ba vị Thuần Dương lão tổ phụ trách điều động toàn bộ tu sĩ của các phái tiêu trừ Cửu Huyền lậu ma la đại quân cũng không không có một người lộ diện ngoại trừ Lâm Vũ lão tổ ra.

So sánh Chân Linh phái bên này gặp phải chỉ có ba con A Tu La suất lĩnh ba ngàn ma la đại quân, hiện nay chỗ đóng quân của Trùng Thiên các trú đóng hạ du Thanh Minh Giang

phương hướng chính nam của Cửu Huyền lâu gặp được chính là ba con Thiên Ma cùng gần mười con A Tu La suất lĩnh hơn vạn ma la đại quân xâm nhập.

Phương hướng chính đông, Thiên Huyền tông mới vừa đóng quân xuống doanh địa không lâu cũng bị hai con Thiên Ma cùng bảy con A Tu La đánh vào, nghe nói ngay cả Tiểu Bạch Vũ đều chạy tới vì Thất Phiến lão tổ trợ trận.

Tử Dương cùng phương hướng tây bắc cùng với Vũ Văn thế gia phía đông bắc cũng bị xâm nhập do Thiên Ma suất lĩnh ma la đại quân. Nam Hải Phù Chú các trú đóng phương hướng đông nam cũng giống vậy gặp phải ma la đại quân đánh vào, mặc dù không có Thiên Ma dẫn dắt, nhưng số lượng A Tu La cũng có bảy tám con, thực lực vượt qua xa ma la đại quân đánh vào mà Chân Linh phải đối mặt.

Hơn nữa Chân Linh phải chỉ trong một ngày đã quyết định thắng bại, đánh lui ba ngàn ma là đại quân xâm nhập. Còn những phương hướng khác, Phù Chú các sớm kết thúc ma la đại quân nhất cũng kéo dài ba ngày ba đêm. Về phần đại chiến những phương hướng khác đều lọt vào trong giằng co, đến hiện giờ vẫn không phân ra thắng bại.

Thiên Tuyết lão tổ chỉ hôn mê một ngày lập tức tỉnh lại.

Nguyên vốn Lục Bình cùng mọi người còn lo lắng Thiên Tuyết lão tổ tử chí đã tuyệt, nhưng bọn họ hiển nhiên coi thường Thiên Tuyết lão tổ rồi.

- Nếu như Thiên Phàm đã vẫn lạc, lúc ấy lão thân không chết theo ông ta, thì cũng sẽ không dễ dàng chết đi như vậy.

Lão thân còn phải hảo hảo sống thay Thiên Phàm thấy một ngày bản phái trở thành đại hình tông môn. Chẳng qua lão thân hiện giờ bị thương rất nặng, ở lại chỗ này cũng không hữu dụng gì, cho nên phải mang tro cốt của Thiên Phàm trở về Bắc Hải. Đồng thời nếu bản phái muốn bảo vệ chỗ đóng quân này, không thể thiếu còn phải từ Bắc Hải tăng điều viện thủ. Lần này phải để cho Thiên Sơn theo ta trở về một chuyến. Hết thảy trú địa trước hết do Thiên Như quan tâm, Thiên Bình, Thiền Viện giúp đỡ coi sóc.

Hai ngày sau, Thiên Sơn, Thiên Tuyết lão tổ mang theo tro cốt của hai người Thiên Phàm, Thiên Điên cùng với năm sáu tên đệ tử thương thể nghiêm trọng cần thời gian dài chữa thương quay trở về Bắc Hải. Toàn bộ hết thể Chân Linh phái chỉ còn lại có đệ tử đời thứ ba động ở môn phái trú địa.

Lục Bình ở môn phái từ trước đến giờ không quản chuyện gì. Mặc dù Thiên Tuyết lão tổ phần phó, nhưng nhất nhất mọi việc của trí địa vẫn do hai người Lý Thiên Như cùng với Lưu Thiên Viễn xử lý, bản thân hắn thì bắt đầu chuẩn bị luyện chế Thuần Dương Hóa Ý đan khôi phục thương thế cho Lâm Vũ lão tổ.

Về phần thương thế của Vũ Anh Lan đối với Lục Bình mà nói cũng không coi là đặc biệt nghiêm trọng. Thương thế thần niệm mặc dù từ trước đến giờ đều được xưng khó giải quyết, nhưng trong tay cũng có mấy đạo đan phương bí truyền trị liệu thương thế cho thần niệm. Sự bảo vệ của các loại Phệ Hồn tinh sau đại chiến từ trước đến giờ sẽ không thiếu hụt, nuốt vào mấy viên đạn dược Lục Bình tỉ mỉ luyện chế, khôi phục chẳng qua là vấn đề thời gian thôi.

Lại là ba ngày trôi qua, có tin tức liên quan lần này Ma La đại quân các đường phá vòng vây đã truyền đi phí phí dương dương. Tạ Thiên Dương đã có chút không kiềm chế được. Lục Bình biết chỗ đóng quân của Tử Dương cung cũng gặp phải cường lực của ma la đại quân đánh vào. Mặc dù Tử Dương cung làm thánh địa tất nhiên thực lực hùng hậu, nhưng Tạ Thiên Dương chung quy là Tử Dương Cung đích truyền, có thể vì có tình nghĩa mà ở lại Chân Linh phái sáu bảy ngày đã ở quá không dễ dàng. Vì vậy Lục Bình chủ động nói:

- Tạ huynh, quý phái hôm nay chưa đánh lui ma la đại quân tấn công, huynh hãy mau trở về đi!

Tạ Thiên Dương không thèm để ý chút nào cười nói:

- Huynh hãy yên tâm! Trước đó, Tam sư huynh đã quay trở lại rồi, Tử Dương cũng không phải là Chân Linh phái các huynh. Bình thường cho dù ba con Thiên Ma đi lên cũng chưa chắc có thể trùng khoa bản phái trú địa. Hơn nữa, huynh không sợ hiện giờ ta trở về bản phái trú địa một phen chém giết, điểm chiến công nhất cử áp đến huynh sao?

Lục Bình cười “hà hà” đáp:

- Hiện giờ huynh đi về cũng chưa chắc sẽ có thể áp đến ta. Nhưng huynh trở về, ta tin tưởng lập tức sẽ có rất nhiều người muốn áp đảo trên chiến công của huynh!

Tạ Thiên Dương hơi sững sờ. Trước đó, cuộc chiến ở Chân Linh phái trú địa, cuối cùng mặc dù hắn điên cuồng cướp đoạt điểm chiến công, nhưng sau khi kết thúc đại chiến cũng chỉ giành lại bốn mươi hai điểm thôi, so với chiến công hơn một trăm điểm của Lục Bình vẫn là một cái hào rộng to lớn.

Ma la đại quân vẫn tiếp tục xâm nhập, sự chênh lệch của Tạ Thiên Dương cùng với những người khác so với giữa hắn và Lục Bình lớn hơn nhiều lắm. Nếu là Tạ Thiên Dương không đi săn giết ma la nữa, chiến công của hắn có thể nghiệm bị người vượt qua càng nhiều hơn.

Lục Bình hiển nhiên có thể nhìn ra Tạ Thiên Dương cực kỳ để ý đối với sự tích lũy của điểm chiến công lần này. Chỉ là bởi vì hắn lo lắng sự an nguy ở môn phái của hảo hữu, lúc này mới một mực dừng lại sáu bảy ngày ở chỗ này. Hiện giờ Chân Linh phái trú địa hộ trận theo thủy mạch rót vào đã càng lúc càng chắc chắn ổn thỏa. Ngoài ra Lâm Vũ lão tổ trong thời gian ngắn cũng không rời khỏi Chân Linh phái. Hơn nữa theo thời gian qua, thương thế của ông ta ổn định khôi phục, thực lực cũng khôi phục theo, Chân Linh phái cũng không lo gặp phải nguy hiểm quá lớn. Cho nên lúc này Lục Bình mới có lòng tin khuyến Tạ Thiên Dương đi trở về môn phái.

Sau khi Tạ Thiên Dương rời đi, hết thảy trong Chân Linh phái trú địa đã căn bản đi lên chính quỹ. Hôm nay chỉ chờ viện quân của Bắc Hải chạy tới, sẽ có thể hoàn toàn khôi phục thực lực trước đây.

Lúc này, bởi vì có Lâm Vũ lão tổ cùng với Lục Bình trấn giữ, Lưu Thiên Viễn và đám người Thanh Hồ đã bắt đầu liên hiệp ở chung quanh trú địa tiêu trừ những ma la tán lạc. Hơn nữa khai rộng trục bộ phạm vi săn giết, đã dần dần bắt đầu tiếp xúc được bên ngoài ma la đại quân, thỉnh thoảng có người chém được một ít ma la, chiến công cũng theo đó đề thăng một ít.

Thuần Dương Hóa ứ đan mặc dù là một loại đan dược cực kỳ cao cấp trong Thuần Dương đan dược, nhưng dưới thuật luyện đan của Lục Bình hiện giờ chống đỡ hoàn toàn có nắm chắc luyện chế ra đan dược. Chính là bởi vì Lục Bình hao tốn ba ngày luyện thành viên Thuần Dương Hóa đan thứ nhất cũng khiến cho Lâm Vũ lão tổ sau khi dùng xong thương thế rõ ràng giảm bớt. Lục Bình bấy giờ mới yên tâm khuyên Tạ Thiên Dương rời đi.

Dưới sự ủng hộ của Lâm Vũ lão tổ, hơn nữa Lục Bình cất giấu, tổng cộng phân lượng linh thảo chuẩn bị năm lò Thuần Dương Hóa Ý đan, cuối cùng ra lò chín viên đan dược. Trong đó ba viên Lâm Vũ lão tổ trước sau dùng, còn sót lại năm viên thì Lục Bình giấu đi. Loại linh đan này cũng không phải có thể luyện chế ra dễ dàng, trừ đối với thuật luyện đan có yêu cầu hà khắc, luyện chế linh đan cần một ít kỳ trận dị thảo cũng cực kỳ quý trọng. Mấy dạng trong đó nếu không phải Lâm Vũ lão tố tìm ra, chính là bản thân Lục Bình cất giấu cũng không thấy được.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.