Dịch giả: Titan
Lục Cầm vừa nói chuyện, vừa đưa cánh của mình ra, qua lại đếm lại linh vũ của mình, phảng phất như con người đếm ngón tay của mình để tính toán ngày sinh tháng để vậy.
Lục Bình cố làm kinh ngạc nói:
- A a, thì ra là tiểu Cầm nhi của chúng ta còn là một thiên tài đây!
Lục Cầm đem cái đầu nhỏ hất qua một bên, cái miệng nhọn nhỏ nhắn cơ hồ muốn chọc đến bầu trời, kiêu ngạo nói:
- Tiểu Cầm nhi nhưng những chính là thiên tài không thôi! Mụ mụ vào thời điểm hai trăm tuổi mới đột phá dung huyết hậu kỳ, lúc này mới chiếm cứ cái sào huyệt có linh mạch đó. Tiểu Cầm nhi sáu mươi tuổi liền làm được, dĩ nhiên là làm phiền lão gia luyện chế những thứ viên thuốc ăn ngon kia.
Con chim nhóc này vào thời điểm khoe khoang khoác lác huyền diệu mình ngược lại cũng chưa quên nịnh bợ Lục Bình. Lục Bình hỏi:
- Tiểu Cầm nhi, ngươi không phải mới vừa nói Thanh Loan điểu có năm trăm năm tuổi thọ sao? Mẹ của ngươi thể nào qua đời sớm như vậy?
Lục Cầm có chút mơ hồ nói:
- Đúng a, tiểu Cầm nhi cũng không biết, dù sao thì vì mụ mụ thân thể càng ngày càng tệ, sau đó liền không thể đi ra ngoài săn đuổi kiếm ăn, tiểu Cầm nhi không thể làm gì khác hơn là một mình đi ra ngoài săn bắt, trở lại đút cho mụ mụ ăn. Nhưng mụ mụ cuối cùng vẫn chết, khi đó vẫn chưa tới ba trăm tuổi.
Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2151925/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.