Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Titan

Ba ngày nhanh chóng trôi qua, Lục Bình nhất mực ẩn náu trong huyết động chứ không lộ diện. Trên tay hắn còn cầm pháp bảo thứ hai Xích Hà châu cố gắng tế luyện cho thật tốt.

Bên trong Xích Hà châu có duy nhất một đạo bảo cấm. Hơn nữa đạo bảo cấm này có công dụng chủ yếu là cầm cố chứ không phải là công kích hay phòng ngự. Nếu đem so sánh nó với Đảo dược xừ, thì việc tế luyện cũng dễ dàng hơn nhiều. Lục Bình chỉ tốn một phần ba pháp lực cùng thân thức đã luyện xong Xích Hà châu.

Thời gian còn lại của Lục Bình chính là tổng kết lại chuyến đi Thất Tinh thiên lần này. Đặc biệt là khoảng thời gian Thất Tinh điện mở ra, Lục Bình đã vượt qua những toan tính, tranh đấu đánh giết nhau, chẳng những thân thể mệt mỏi mà thần thức tiêu hao nghiêm trọng. Do đó Lục bình nhất định ở lại trong động, toàn thân buông lỏng, ngủ suốt một ngày.

Dĩ nhiên, lúc này Lục Bình không quên nhắc nhở Đại Bảo cảnh giới, đồng thời đem Tam linh cùng Đại Quý thả đi ra. Ngược lại Lục Cầm vì cướp đoạt ba viên linh châu bị Âu Dương Duy Kiếm dùng Toàn phong kiếm gây thương tích, núp ở trong linh thú đại được Lục Bình dùng đan dược chữa thương tĩnh dưỡng.

Sau ba hôm chuẩn bị mọi việc thỏa đáng, Lục Bình đột nhiên có cảm giác mình đang bị một lực lượng vô hình đè ép. Rồi sau đó mặt đất dưới chân như xoay tròn, thân thể như muốn ngã quỵ, bên tai hắn chỉ còn lại tiếng gió “vù vù”. Lục Bình lấy lại bình tĩnh, phát hiện mình đã vô thanh vô tức rời khỏi Thất Tinh thiên, đang hướng mặt biển rơi xuống.

Dưới chân Lục Bình chợt lóe lên một vấn quang màu trắng, Tường Vân đâu đã đưa thân thể Lục Bình ngừng hẳn thế rơi. Ngước mắt nhìn lại bốn phía, hắn cũng không biết bây giờ mình đang ở chỗ nào.

Khối ngọc phù trong ống tay áo đột nhiên chấn động. Đây là Lục Bình lúc gặp Thích Từ Thái ở Thất Tinh thiên, nàng ta đã đưa cho hắn một khối truyền tấn ngọc phù. Ngọc phù chấn động có nghĩa hải vực phụ cận cũng có bốn phái tu sĩ rơi vào đây.

Lục Bình đi theo sự chỉ dẫn của khối ngọc phù, trong chốc lát đã phát hiện trên mặt biển có mấy người đang tụ tập. Khi Lục Bình tới gần phát hiện hai người cầm đầu chính là Tào sư huynh và Tôn sư huynh trong Thất Tinh thiên.

Lúc này khí thế của hai người đã biến chuyển, một thân chân nguyên lưu chuyển, hoàn toàn không thể đo lường, địa địa đạo đạo là đoán đan kỳ chu vi. Dĩ nhiên sau khi từ trong Thất Tinh thiên trở ra, hai người đã giải khai phong ấn trên người.

Lục Bình tiến lên bái kiến, không biết xưng hô như thế nào, chỉ đành phải nói:

- Trung Hoa phủ môn hạ đệ tử Lục Tử Bình ra mắt hai vị chân nhân!

Gương mặt của Tào sư huynh trời sanh đã vốn âm úc, nhưng khi thấy Lục Bình cũng từ từ giãn ra. Nhưng Tôn sư huynh đang ngồi bên cạnh mới là người mỉm cười lên tiếng:

- Thì ra là Lục sư đệ! Chuyến đi Thất Tinh thiên của Lục sư đệ lần này chẳng những làm bản phái lập công không ít. Trận chiến Thất Tinh điện cuối cùng, đệ đã cùng liên thủ Âu Dương Duy Kiếm chống chói yêu tu Kim Lân phủ Cẩm Lỗ chân nhân nổi tiếng về kiếm thuật, danh tiếng vang xa. Âu Dương Duy Kiếm cũng chịu thiệt dưới tay người, làm cho bản phái nở mặt nở mày!

Lục Bình cũng không ngờ chỉ trong ba ngày mà chuyện ở trong Thất Tinh thiên đã truyền ra, vội vàng đáp:

- Chân nhân quá khen, ngày đó dưới con mắt của mọi người, ai cũng có điều cố kỵ, lúc này mới để cho vãn bối may mắn đắc thủ. Điều này thật không đáng nhắc tới!

Tôn chân nhân khoát khoát tay, nói:

- Trước mặt Huyền Linh chân nhân, ta cùng với Tào sư huynh đều phải tôn xưng là sư thúc, Lục sư đệ là Huyền Linh chân nhân nhập thất thân truyền đệ tử, gọi bọn ta sư huynh là được.

Lục Bình không biết trong ba ngày mình núp bên trong huyệt động, Thất Tinh thiên đã thành một mảnh tinh phong huyết vũ. Âu Dương Duy Kiếm cùng Cẩm Lỗ chân nhân liên tục xuất thủ, mười mấy dung huyết kỳ hảo thủ bỏ mạng trên tay hai người này. Như vậy ngày đó ở trước Thất Tinh điện, thần bí tu sĩ mặt đỏ cùng hai người này phân định kháng lễ, mà không lạc xuống thể hạ phong tự nhiên cũng bị người tận tân vui vẻ kể cho nhau nghe.

- Sau khi tu sĩ mặt đỏ thần bí được người ta nhắc tới nhanh chóng có lời đồn đãi, rằng có tu sĩ đã từng ở Lạc Kim hạp cốc ra vào, thậm chí xâm nhập đến tầng 8 bên trong của Lạc Kim hạp cốc. Còn có lời đồn đãi - nói rằng tu sĩ thần bí trước đó có dung huyết sáu tầng 8 tu vi từng bị Cẩm công tử một kiếm bại thương, lại trốn thoát dưới sự đuổi giết của Thủy Yên các Hà Lệ Hân. Đến khi hắn xuất hiện trở lại thì đã là dung huyết tầng bảy tu vi. Ngay sau đó lại có lời đồn đãi khác về tu sĩ này, tu sĩ mặt đỏ đã từng cùng “Chân linh song kiệt” hợp tác, khi Thiên Quyền điện mở ra đã giành được một cái hộp ngọc, sau đó bị người đuổi giết, không biết tung tích đâu. Kế tiếp chính là tu sĩ mặt đỏ xuất hiện khi Thiên Cơ điện mở ra, đã từng đoạt đi một lò luyện đan, ít nhất cũng là thượng cấp. Tuy vậy có tin tức nói, người này ít nhiều là đã bị giết người, không biết là thật hay giả. Lập tức lại có hữu tâm nhân phát hiện khi Thiên Tuyền điện khai mở, cũng có một người giống tu sĩ mặt đỏ kích bay một khối lớn Không Minh thạch sắp vào tay Huyền Linh phái Âu Dương Duy Kiếm, đá bay đến tay của Chân Linh phái.

Tu sĩ trong Thất Tinh thiên bắt đầu hoài nghi tu sĩ mặt đỏ cùng Chân Linh phải có quan hệ như thế nào. Dĩ nhiên Chân Linh phái không để lộ Lục Bình. Đám người Nga Bá Thao cũng không nói, cho đến khi chính miệng Âu Dương Duy Kiếm thừa nhận tu sĩ mặt đỏ thật ra là Chân Linh phái tu sĩ Lục Tử Bình mang theo một mặt nạ màu đỏ, lúc này mới coi như là thủy lực thạch xuất.

Lúc này mọi người mới nhớ tới, Tây Lăng đảo Ngả gia tu sĩ đã từng nói một trong “Bắc Hải thập bát tướng” là Hải Diễm môn Bành Thường Thanh, trước khi bị Âu Dương Duy Kiếm đánh chết, đã từng tao ngộ Ngải gia Tam công tử Ngả Thư Đào cùng Chân Linh phái Lục Tử Bình, bị liên thủ đánh cho bị thương nặng. Xem ra lời đồn đãi là thật!

Mọi người tổng kết một chút chuyến đi Thất Tinh thiên, trên người Chân linh phái Lục Tử Bình có ít nhất hai món rưỡi bảo vật đến từ Thất Tinh điện. Từ nội tầng Lạc Kim hạp cốc đi ra, linh thảo quý hiếm trên người của hắn tuyệt đối không ít. Ở biển hoa Tử Tinh đánh cho Bành Trường Thanh bị thương nặng, có lẽ trên người của hắn còn có mật ong Tử Tinh.

Mọi người trong Thất Tinh thiên đột nhiên phát hiện, Lục Tử Bình chính là một tòa bảo khố hình người!

Nhớ lại hai ngày trước, khi Thất Tinh thiên quan đóng, có người phát hiện trong Chân linh phái tu sĩ có đủ “Chân linh song kiệt” là Cơ Tử Hiên cùng Ân Tử Sở trước đó bốn phía ra vào, duy nhất chỉ có Lục Tử Bình là không có mặt trong số này!

Vì vậy, trong Thất Tinh thiên vô luận là yêu tu còn là nhân tu, tất cả đều điên cuồng!

Vào ngày cuối cùng trước khi Thất Tinh thiên quan đóng, các thế lực trong Thất Tinh thiên chỉ còn lại có hai mục đích. Thứ nhất là tiếp tục càn quét tiêu diệt “Phúc Hải bang tu sĩ, mượn cơ hội đó cướp bóc tu luyện tư nguyên, thậm chí không ít yêu tu cũng bị Phúc Hải bang tu sĩ săn giết. Thứ hai là khắp nơi tìm kiếm Chân Linh phái tu sĩ mặt đỏ Lục Tử Bình, trong đó còn có cả người của Chân Linh phái đang nóng lòng bảo vệ cho hắn.

Nghe Tôn sư huynh giảng thuật, Lục Bình liên tiếp kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới việc ba ngày cuối cùng trong Thất Tinh thiên lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.Lục Bình nhìn chung quanh, mọi người trong Chân Linh phái tu sĩ đều chạy tới chào mình, hướng nhìn hắn với ánh mắt đầy tôn kính và hâm mộ.

Khi hai vị Tào, Tôn chân nhân nghe Lục Bình nói vào thời điểm ba ngày sau cùng đó hắn đã ẩn náo tại địa huyệt đánh một giấc ngon lành. Tôn chân nhân không nhịn được, cười thật to. Ngay cả Tào chân nhân bên cạnh với gương mặt lúc nào cũng khó đăm đăm đang nén cười đến mức mặt đỏ bừng.

Lúc này, Thích Từ Thái cùng hai người Ân Tử Sở, Cơ Tử Hiên cũng rối rít chạy tới, thấy Lục Bình được mọi người hâm mộ như thế thì lòng ghen tỵ tật đố hận cũng lại nổi lên.

Cơ Tử Hiên cười ha ha nói:

- Tốt lắm con đại ngạc ngư của Kim Giao đảo không cùng ngươi chạm mặt. Nó không biết người chính là người giết Tứ đệ của hắn, nếu không đã bị bọn chúng truy nã rồi. Còn Cẩm công tử Cẩm Lễ chân nhân cũng không biết chúng ta diệt thủ hạ tứ đại yêu tướng của y, nếu không, hắc hắc...

Bộ mặt của gã to vẻ “Ngươi hiểu rồi đó” vô cùng nhăn hở. Đám người Thích Từ Thái không biết tin tức Lục Bình đã bị Kim Giao đảo truy nã. Sau khi nghe Cơ Tử Hiên giải thích, mọi người đều với vẻ kính nể đến ngủ thể đầu địa cùng quỷ dị biểu tình khi nhìn Lục Bình.

Tào chân nhân còn hỏi một câu lạnh lùng hơn so với Ân Tử Sở:

- Ngươi có cần thêm một cái mặt nạ nữa không?

Lục Bình từ tay Tào chân nhân nhận lấy cái mặt nạ màu trắng giấy phảng phất một dạng lao bệnh quỷ vật. Sau khi hướng Tào chân nhân nói lời cám ơn, hắn trực tiếp mang lên mặt, bụng nghĩ thầm: “Nếu mình đem tin tức lấy được Tử Tinh phong vương tương, linh thảo ba ngàn năm, Kim Kiên quả thụ, Vạn độc tương, thiên địa linh thủy không biết tên, hai món pháp bảo đều nói ra hết, không biết những đồng môn trước mắt có trực tiếp phát điên hay không? Mình há chỉ giết con trai thứ tư của Kim Giao đảo đảo chủ, mà ngay cả con gái thứ ba của y cũng chết dưới kiếm của mình. Phúc Hải bang tu sĩ bỏ mạng ở trong tay mình, chỉ tính Đường chủ không cũng có tới hai”.

Mọi người khi ra khỏi Thất Tinh thiên, Thích Tử Thái không hề làm chủ nữa, Tào chân nhân lại không nói lời nào, mọi người nghe Tôn chân nhân phân phó, ông nói:

- Lần này Bắc Hải liên minh sai phái dung huyết kỳ tu sĩ cùng chung vây diệt Yêu tộc hải vực yêu thú, chắc các chư vị cũng đều biết được điều này. Những ngày gần đây Kim Giao đảo chủ đại danh đỉnh đỉnh muốn tổ chức đại thọ sáu trăm năm. Ta nghĩ yêu tu đến chúc thọ không phải là ít. Nói không chừng chúng ta cũng muốn đi đưa đến một phần hậu lễ, góp phần tham gia cho náo nhiệt.

Mọi người nghe Tôn chân nhân nói lấy làm thú vị, tất cả cùng cười to, gương mặt nhao nhao muốn thử đến quấy rối xem sao. Thiên tính của con người đều có chút ham muốn phá phách, huống chi là tiếp theo đó chuyện ra sao cũng không cần biết.

Bây giờ thì Lục Bình mới biết tại sao lần trước Dương Huyền Mộc chân nhân dặn dò Lưu Tử Viễn cùng mọi người tranh thủ trước tháng bảy phải tới phụ cận Yêu tộc hải vực bên ngoài Thu Vân đảo. Thì ra là họ đang hướng mục tiêu về phía đại thọ sáu trăm của Kim Giao đảo chủ.

Thích Từ Thái có chút lo lắng nói:

- Tôn sư huynh, theo tiểu muội biết, Kim Giao đảo ở trong yêu tu danh vọng rất cao, bản thân chính là cao thủ đoán đan điên phong thực lực mạnh mẽ cường hoành. Thủ hạ của y cũng tụ tập không ít đoán đan kỳ yêu tu. Còn có tin đồn hắn đã từng chiến đấu cùng một vị lão tổ Bắc Hải, mặc dù bị thua nhưng sau cùng hắn đã thoát thân thành công. Điều đó có thể thấy được thực lực hắn tuyệt mạnh. Chúng ta tuy rằng lần này có Bắc Hải các phái tu sĩ cùng chung xuất thủ, nhưng các phái cũng không sai phái đoán đan chân nhân tu vi trung kỳ trở lên đến. Thực lực như thế, sợ là không thể mang đến vao nhiêu uy hiếp với Kim Giao đảo chủ.

Dĩ nhiên Thích Tử Thái biết lực lượng Bắc Hải các phái không hề yêu, nhưng nàng vẫn hỏi như vậy, chính là muốn biết có thể áp chế được lực lượng của Kim Giao đảo được hay không. Dù sao thì Kim Giao đảo chủ đã có thể giao đấu cùng pháp tướng lão tổ, là đoán đan kỳ điên phong cao thủ, nếu không có lực lượng chế ước y tồn tại, khi y phát khùng lên, dù có số đông người cũng chưa chắn chiếm ưu thế. Mà lần hành động này, lại hiển nhiên sẽ không có lão tổ xuất thủ, nếu không sẽ dẫn tới yếu tu lão tổ cảnh giác, nhiều lắm chỉ là sau lưng thúc đẩy mà thôi.

Tôn chân nhận biết được hàm ý của Thích Tử Thái, khẽ mỉm cười, nhìn về phía chân trời, híp ánh mắt lộ chút thần vãng có vẻ thâm thúy, thản nhiên nói:

- Đoán đan kỳ cao thủ có thể cùng pháp tướng lão tổ chống đỡ chưa chắc chỉ có mình Kim Giao đảo chủ!

Mọi người tự nhiên lấy làm lạ, còn muốn hỏi thêm là còn có ai nữa, thì Tôn chân nhân đã trực tiếp cắt đứt kỳ vọng của mọi người, nói tiếp:

- Lần này cùng chung tiến đánh Kim Giao đảo, Bắc Hải đông đảo thế lực ai ai cũng có tính toán. Bổn phái tự nhiên cũng có tính toán, chúng đệ tử chỉ cần nghe lệnh làm việc là được.

Lời của Tôn chân nhân ngụ ý không muốn chỉ rõ người này là ai. Tôn chân nhân đang muốn đưa mọi người đi theo hướng nam, chợt nhìn thấy Tào chân nhân chỉ vào Lục Bình đang mang mặt nạ trắng bệch nói:

- Hắn không thể đi!

Lúc này Lục Bình đang trốn ở yêu giải sào huyệt mà hắn lần đầu tiên tới Yêu tộc hải vực lúc, tập trung luyện đan.

Hôm đó sau khi ra khỏi Thất Tinh thiên, Tào chân nhân nói thẳng Lục Bình không thể đi Kim Giao đảo. Tôn chân nhân phách vô trán, nói:

- Sơ sót!

Xong xoay người hướng về phía Lục Bình, nói:

- Lục sư đệ ngươi thật đúng là không thể đi, bây giờ chẳng những là Kim Giao đảo đang truy nã ngươi, sợ rằng tu sĩ từ trong Thất Tinh thiên ra ngoài cũng sẽ để mắt tới người, huống chi còn có Phúc Hải bang...

Lục Bình biết Tôn chân nhân còn có một tầng ý tứ không có nói rõ ra: đó chính là bây giờ Lục Bình quá mức chọc người để ý. Nếu cùng mọi người đi chung, chẳng những hắn gặp nguy hiểm, thậm chí mọi người thuộc Chân Linh phái cũng gặp nguy hiểm. Cho dù có Tào, Tôn hai vị chân nhân ở đây thì cũng giống như vậy, thậm chí có có thể vì vậy trì hoãn kế hoạch của môn phái. Dù sao trên người Lục Bình bây giờ bảo vật đã chọc cho rất nhiều người cảm thấy thèm muốn.

Dĩ nhiên hai vị chân nhân cũng thật sự từ tự thân an toàn của Lục Bình mà suy nghĩ, nếu không Tào chân nhân cũng sẽ không đem cái mặt nạ thật sự chẳng có chút khiến người không dám cung duy giao cho Lục Bình.

Cơ Tử Hiên nhanh miệng, sau khi cùng Lục Bình mấy ngày đi chung, cũng thấy rất hợp, không khỏi hỏi:

- Không phải là đổi mặt nạ sao, Lục sư huynh còn có một loại bí thuật có thể áp chế tu vi, như vậy yêu tu chưa từng tận mắt thấy Lục sư huynh hay cảm giác qua khí tức của huynh ấy sẽ không phát giác là ai.

Thích Từ Thái nghe vậy giải thích:

- Kim Giao đảo chủ là nhân vật nào, hắn tổ chức đại thọ, đoán đan kỳ yêu tu tới còn có thể ít sao? Không biết có bao nhiêu yêu tu suy nghĩ muốn gắn kết với hắn đây! Bí thuật của Lục sư đệ cộng thêm mặt nạ của Tào sư huynh mặc dù có thể giấu giếm được một số dùng huyết yêu tu bình thường, nhưng ở trong mắt đoán đan chân nhân vẫn không có một chút hiệu quả che giấu gì.

Cơ Tử Hiên tức thời biết mình hỏi một vấn đề không được thông minh, không khỏi có chút ngượng ngùng, hướng Lục Bình áy náy cười cười, nhưng trên mặt còn biểu lộ một chút tiếc nuối.

Lục Bình trong lòng cảm kích Cơ Tử Hiên, biết hắn không phải là cố ý hỏi cái vấn đề này, liền nói:

- Hai vị chân nhân nói rất đúng, vừa khéo tiểu đệ cũng có việc gấp trở về Hoàng Ly đảo. Ngày sau chư vị có thời gian rãnh, hãy đến động phủ của tiểu đệ tại Hoàng Ly đảo làm khách. Tiểu đệ nhất định ở đó chào đón. Ở chỗ này tiêu đệ chúc chư vị sư huynh sự tỷ chuyến đi Kim Giao đảo này kỳ khai đắc thắng, vì tiểu đệ là tên “Truy nã phạm” này mà xuất ra một khẩu ác khí!

Tất cả mọi người đều bội phục chuyện Lục Bình | làm ở Thất Tinh thiên, lại nghe hắn nói thú vị, liền đều cười cùng hắn từ giả.

Từ biệt mọi người sau, Lục Bình liền lại tới Yêu giải động phủ lúc trước, đem Lục Đại Quý cùng Tam | linh thả ra ngoài chơi đùa, trong huyết động chỉ còn dư lại Đại Bảo sợ nước cùng Lục Cầm bị thương.

Đại Bảo mơ màng buồn ngủ, gần đây tu vi của nó sắp đột phá đến dung huyết tầng ba. Mỗi lần đến thời điểm đột phá, Đại Bảo liên ngủ mê man một đoạn thời gian. Còn Lục Cầm thì không nhúc nhích, ánh mắt nhìn chằm chằm xem Lục Bình luyện đan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.