Dịch giả: Titan
Sau khi đám người Hà Lệ Hân rời đi, tầng đất chỗ mọi người của Thủy Yên các đứng đột nhiên hướng lên trên đùn đẩy, Lục Bình cỡi một con con chuột béo mập hội đầu thổ kiểm từ dưới đất chui ra.
Lục Bình sử dụng một "Đãng trần thuật" đem bụi đất toàn thân dọn dẹp sạch sẽ, rồi vỗ vỗ Đại Bảo đã hao hết pháp lực, bốn chân hướng lên trời năm không nhúc nhích, nói:
- Đại Bảo, cái độn thổ thuật này chính là thiên phú pháp thuật sau khi người lên cấp dung huyết kỳ sao? Cũng không tệ lắm, lần này coi như là lập công lớn rồi, trở về đặc biệt luyện cho ngươi một lò đan dược làm phần thưởng.
Đại Bảo bây giờ ngay cả pháp thuật làm cho hình thể của mình súc tiêu lại cũng không sử ra được nữa, mới vừa rồi nếu không phải Lục Bình dùng tự thân pháp lực giúp nó sử dụng thuật độn thổ, Đại Bảo căn bản không cách nào đem Lục Bình mang vào trong đất.
Lục Bình vứt cho Đại Bảo một viên đan dược khôi phục linh lực, tiện tay đem nó thù vào trong linh thú đại tu dưỡng, rồi xoay người chọn một phương hướng, đi tới một gò núi nhỏ tầm thường cách ngoài mười dặm, dùng Thanh Hàm kiếm ở trong bụng núi mở ra một gian mật thất. Sau khi thực hiện xong các bước phòng thủ, hắn lại đem Lục Đại Quý thả ra làm cảnh giới, rồi không kịp chờ đợi nữa bắt đầu vận công chữa thương.
Lần này trải qua sự chiến đấu và chiến bại một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2151876/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.