Dịch giả: Titan
Phúc Hải bang tu sĩ sắc mặt chợt biến đổi, nhanh chóng ở trên mặt biển chỉ một cái, một cái mộc chu xuất hiện ra ngay. Tu sĩ đạp bước lên trên mộc chu Tnày, tức thời hóa thành một đạo thanh quang nhắm là hướng Lục Bình đã phi độn đi xa mà đuổi theo.
Lục Bình ba loại pháp quyết bí thuật đồng thời phát động, một hơi độn ra mấy chục dặm, khi từ trên mặt biển chui ra thì thương lại càng gia thương do trong lúc trọng thương lại cường hành phát động bí thuật chạy trốn. Điều này khiến cho Lục Bình lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi.
Ngụm máu tươi này nói gì thì cũng không thể lãng phí, vì để bảo hiểm, Lục Bình sử dụng lần phun ngụm máu tươi này lần nữa phát động huyết độn thuật. Lần này hắn thì không đồng thời sử dụng ba loại pháp thuật cùng một lúc.
Hơn mười mấy dặm ngoài xa, Lục Bình lần nữa xuất hiện, vừa dừng lại ở trên mặt biển, đã lại nghe ở đỉnh đầu có một tiếng kêu sắc bén truyền tới, không ngờ đó chỉ là một con phi cầm yêu thú. Thấy Lục Bình xông vào lãnh địa của nó, liên hướng đỉnh đầu của hắn chụp tới.
Thần thức của Lục Bình quét qua, thì ra là một con yêu thú dung huyết sáu tầng. Trong lúc hắn không bị thương, còn hoàn hảo thì tự nhiên sẽ không sợ con yêu cầm này. Nhưng hiện tại, Lục Bình bị thương nặng chồng chất mấy lần, phi cầm lại có lợi thế phi hành, hắn chỉ có thể tiếp tục chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2151791/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.