Dịch giả: TiTan
Trong phòng nhỏ của Biệt viện, Lục Bình hồi tưởng lại khi mình ở dã ngoại dùng thử “Sơn Băng” để xem uy lực là thế nào thì không khỏi khẽ mỉm cười, ngay sau đó hắn lại nở nụ cười khổ. Cái "Bằng sơn" ấn này uy lực thì lớn, chỉ là khi tế xuất ra, linh lực tồn trữ trong huyết mạch của hắn thoáng một cái đã tiêu tốn hết một nửa. Cái này thật đúng là pháp khí chỉ đánh được có một chiêu.
Khoảng cách tới kỳ tỷ thí chỉ còn dư lại ba tháng, thời gian còn lại phải tập trung vào tu luyện rồi. Dĩ nhiên tu luyện về pháp thuật cũng không thể lơi là, tỷ thí không phải là chỉ so sánh về tu vi không thôi.
Cũng may Lục Bình tháng này linh thạch và đan dược còn rất nhiều, miễn cưỡng đủ cho tháng này tu luyện sử dụng, đây là điều trước giờ chưa hề xảy ra.
Trong nháy mắt hai tháng trôi qua, Lục Bình tu vi cũng không giống như tưởng tượng tiến bộ chậm chạp, ngược lại còn vượt xa tưởng tượng tu luyện đến Luyện khí tầng bảy trung kỳ.
Đối với Lục Bình xem ra, cái này chủ yếu là bởi vì tu vi sau khi đột phá, dẫn tới luyện chế phù lục cũng có đột phá, khiến cho hắn có đầy đủ tu luyện tư nguyên, có lẽ thêm nữa là trước đây hắn một mực coi trọng tác dụng của tạo dựng cơ sở tu vi, có lẽ đó là nguyên nhân chính, vì hậu tích bạc phát dù sao cũng là chuyện tốt.
Bây giờ Lục Bình vẫn kiên trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2151565/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.