Gió vẫn thổi không ngừng, buổi sớm mai đẫm sương từng hạt theo hơi gió lạnh lùng quét ngang qua. Giáp sắt bên ngoài đã bị một làn nước mỏng manh bao phủ, hơi lạnh theo đó mà thấm nhập vào bên trong cơ thể.
Từng chút, từng chút một, sự lạnh giá đang từ từ xâm nhập tâm tạng, như con tằm gặm nhắm chiếc lá nhỏ, khiến bản thân cảm thấy khó chịu.
Chìm trong cái lạnh của buổi sớm mai, vài vạn người như sóng triều từng lớp đang xếp thành từng đội, từng dội, nghiêm trang hướng ánh mắt đầy địch ý về phía kẻ thù. Tất cả đã đến từ rạng sáng, nhưng hai phía chỉ là lẳng lặng nhìn nhau, binh khí nắm chặt tay cùng một cỗ sát ý đang bùng cháy.
Ò, ó, o.
Đâu đó tiếng gà rừng gáy vang, ánh dương chiêu bị sự lôi cuốn ấy mà vực dậy phía đường chân trời. Màu đỏ đang lấn áp ánh vàng, hay tròng mắt của người nhìn đã bị những gân xâm chiếm mà tạo ra huyễn tượng.
Hai cánh quân tập trung về Hồng Mông, một mảnh đất cằn cỗi nằm ở mặt trận phía sau của Đông Hiệu Lĩnh, nơi mà bốn vạn quân Việt sẽ phải chọi với mười tám vạn liên quân khí thế như hùm, như beo.
Long Cơ nhìn các cánh quân của địch đang tụ hợp về như sóng triều lai láng thì tiếu ý cười mỉa mai:
- Ông trời đối đãi với Long Cơ này quả thật không tệ, một trận chiến như thế này đúng là không thể không cười rồi.
- Chư vị huynh đệ cảm thấy hưng phấn chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-huyet-le/1861924/quyen-1-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.