Trời nay đã vừa vào đông, đáng lẽ khí trời phải se se lạnh mới phải, thế mà sao lại có cảm giác nóng bức khó tả như thế này, nó khiến cho những lớp áo bông dày bên dưới áp giáp trở nên khó chịu.
Mồ hôi thắm đẵm từ trong ra ngoài, từng giọt, từng giọt lăn dài trên khuôn mặt, lướt qua những vết xám đen, do khói lửa bỏng rát táp vào mặt
Triệu Phong cùng nhiều người khác đang dìu những người bị thương xuống dưới, khung cảnh lúc này hết sức ngổn ngang. Trên mặt thành là những khối đá hình thù xấu xí đang giận dữ bốc cháy, bên dưới chúng nhiều nơi là thi thể của các binh sỹ đang bị nhiệt hỏa hung đốt, mùi thịt cháy khét tởm lợm bốc ra, khiến người ta muốn nôn mửa.
Bầu không khí trên thành càng lúc càng căng thẳng, không chỉ là mặt thành phía nam, mà cả ba mặt thành khác cũng chịu chung hoàn cảnh, thế mà đây chỉ là khúc dạo đầu, liệu thử hỏi những thứ tiếp diến sau đây sẽ còn đáng sợ đến nhường nào, khi mà quân địch vẫn chưa có dấu hiệu rục rịch
Ngu Tử Kỳ bức xúc nói với đám Triệu Phong
- Không biết sẽ còn cái thứ quái quỷ gì nữa đây
- Chỉ là một trận mưa đá mà khiến toàn quân rệu rã, nếu chúng ùa lên đây lúc này thì chắc chắn là hỏng mất thôi
Lời nói của Tử Kỳ vốn chỉ trút ra để giải tỏa cơn tức giận trong lòng, nhưng nào biết khi hắn vừa nói đến đấy, thì bên dưới trận địa Tây Lỗ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-huyet-le/1861870/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.