Lại một ngày nữa trôi qua, không có gì khác hơn là cơn buồn chán suốt một buổi tối dài vô công rỗi nghề. Ba tên quậy Triệu Phong, Ngu Tử Kỳ và Long Cơ sau khi cùng ăn sáng thì tụ lại một chỗ nơi mà nhóm thí sinh của đội họ đang tập trung.
Chỉ là dường như họ không được hoan nghênh là mấy, Long Cơ từ lúc bắt đầu đã luôn mồm chào hỏi tất cả mọi người, nhưng đáp lại chỉ là sự dửng dưng. Tệ hơn nữa là khi họ cố gia nhập vào một nhóm đang tụ tập thì các thành viên trong nhóm đó lại đứng dậy chia ra, không muốn tiếp xúc với họTriệu Phong có vẻ bất bình
- Chuyện gì vậy chứ! Tối qua còn rất bình thường mà, sao chỉ có một đêm mà mọi người lại coi chúng ta chẳng khác nào phường trộm cướp, vừa thấy là chạy mất dép ấy nhỉ.Ngu Tử Kỳ cũng chau mày nhưng không nói gì thêm
Long Cơ nằm dài trên một tảng đá, hai tay gối sau đầu, chân này gối lên chân kia, nói- Có gì đó không ổnTriệu Phong thắc mắc
- Nhưng là chuyện gì mới được, Long Cơ cậu có thấy điều gì đặc biệt khôngLong Cơ yên lặng một lúc, sau đó lại nói
- Cũng không rõ, nhưng có thể chắc chắn rằng điều này không thật sự bình thường chút nào- Mặc dù tất cả thí sinh ở đây trước đó đều không quen chúng ta, nên gặp nhau có vẻ xa lánh cũng là chuyện bình thường
- Nhưng cô lập chúng ta lại là chuyện khác, các cậu có thấy không, ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-huyet-le/1861846/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.