Hơi thở lạnh lùng phả trên cơ thể trần trụi của cô, cô cũng nói nhỏ, bàn tay muốn đem cơ thể mình che lại, nhưng nó đã bị anh bắt lấy để lên trên đỉnh đầu: "Ngoan một chút, nếu không anh sẽ trói em lại... Em mong anh trói em lại sao?"
"Đừng." Lời nói của anh quá khác, khiến cô không thể nào chấp nhận được.
"Tuệ, hôm nay em rất thích làm trái ý của anh, khiến cho anh thật sự nghi ngờ rằng có phải em vẫn không tha thứ cho anh."
"Em thật sự đã tha thứ cho anh, thật đó, anh đã nói sẽ tin tưởng em mà." Vì muốn tránh mình bị ăn tươi nuốt sống, Văn Thanh Tuệ vội vàng nói nhanh chặn lời nói của anh lại.
"Vậy tại sao em lại không chịu lấy anh, là anh chưa đủ tốt?"
Người đàn ông từ trước đến giờ vẫn luôn tràn đầy lòng tin về mình, thế nhưng bây giờ lại có một chút lo lắng, rất sợ mình kém hơn người khác, khiến Văn Thanh Tuệ thấy thương thương anh: "Không.... Anh vô cùng tốt rồi, chỉ là em không có cách nào tiếp nhận được tất cả mọi chuyện trước mắt. Tất cả đều không chân thật. Cho em thêm chút thời gian được không?"
Anh hiểu, anh thật sự hiểu.... Cô chưa có hoàn toàn tiếp nhận anh, hơn nữa nếu đổi lại là anh, cũng không thể tin được, người mà mình chỉ dám thầm yêu nhiều năm như vậy, lại có thể nhanh chóng yêu mình như thế.
Vậy mà! Anh thật sự không có cách khác. Chỉ cần nghe cô cự tuyệt lời cầu hôn của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ghet-co-don-moi-yeu-anh/2244373/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.