Đã qua rất nhiều năm kể từ ngày Lệ Thiên nằm xuống. Người chết là hết, cuộc sống ngoài kia vẫn tiếp diễn. Thật đáng tiếc là nó đang diễn ra theo chiều hướng tệ hại hơn xưa rất nhiều. Vấn đề xuất phát từ những tu sĩ để dẫn ma hộ hồn. Tất cả bọn họ đã tiến hóa thành một loại ăn tạp, hấp thụ cả linh khí lẫn ma khí, số lượng thì không ngừng tăng lên, ngang ngược chiếm hết nguồn tài nguyên thiên nhiên dành cho các loài khác.
Thiếu linh khí hệ thủy trời hạn hán kéo dài. Hệ mộc ít đi cây cối cằn cỗi khó phát triển. Hệ hỏa giảm sút dẫn đến mùa đông ngày càng khắc nghiệt. Và còn nhiều hệ lụy khác nữa do hiện tượng biến đổi khí hậu gây nên. Đảo quốc An Lạc lâm vào cơn suy kiệt.
Theo như thông lệ dân đen sẽ là đối tượng ăn cám đầu tiên. Sau đó đến những tu sĩ cấp thấp. Ngày nay, người ta có thể sẵn sàng giết nhau chỉ vì một mẩu linh thạch thượng phẩm. Những vụ án tàn sát cả gia tộc để tranh giành địa bàn xảy ra như cơm bữa. Chỉ có kẻ mạnh mới có thể tồn tại đến cuối cùng. Cơn khát "tăng nhanh thực lực" trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết.
Trăm năm qua đi, bọn tu sĩ vẫn luôn nhớ đến Vĩnh An. Những kẻ đứng đầu thèm khát linh hồn thuần khiết để trở thành bá chủ. Kẻ thấp cổ bé họng cũng mong muốn chấm mút chút chút, mạnh lên tí nào hay tí đó. Tất cả các gia tộc đều cắt cử người canh chừng vùng đất bị nguyền rủa, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-doi-song-lai/1806943/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.