Ma quân gấp rút chạy về đến nơi, đập vào mắt là hình ảnh bé ngốc quằn quại dưới đất. Vài chục mũi khoan ma khí liên tục xỏ xuyên vào xương. Mèo Mun thì điên cuồng cào cấu chủ cũ nhằm cứu chủ mới. Hai cấp dưới bị đóng đinh cứng ngắc trên cây.
Một lão ma tu sắp hết tuổi thọ lại dám to gan hành hạ cục thương. Đôi mắt đen láy càng thêm thăm thẳm. Lệ Thiên tung đòn cực mạnh, hất tung ma đế ra ngoài. Sau đó điềm tĩnh ôm người vào lòng, dịu dàng rót mật vào tai, ngữ điệu xót xa yêu chiều:
- Bé con, đợi tôi lâu không?
Lời nói ngọt ngào hòa cùng chất giọng trầm ấm như liều tiên dược giảm đau, Vĩnh An lập tức tỉnh táo, quật cường trả lời bằng ngữ điệu run rẩy:
- Không...
Cùng lúc đó, anh tranh thủ vung tay giải cứu đàn em và nghiêm khắc truyền lệnh:
- Bảo vệ Vĩnh An.
Và gần như ngay lập tức, kiếm ra khỏi vỏ, đất trời thất sắc.
Quân Minh hét lên thất thanh, khóe mi cay xè. Nhật Quang bấu chặt hai tay đến bật máu.
Lệ Thiên ngó lơ phản ứng của cấp dưới, trong mắt anh giờ đây chỉ có kẻ thù. Cực Dạ như đồng điệu với tâm trạng của chủ nhân, thân kiếm trong suốt gần như vô hình phát ra bạch quang lập lòe, ánh sáng khiến lòng người khiếp sợ, thiên hạ rét run.
Lấy đệ nhất ma quân làm trung tâm, bầu trời trăm dặm quanh đó trở nên âm u mờ tối, cây cối héo rũ, hồ nước khắp nơi đóng băng tầng tầng lớp lớp. Anh nhìn lão, ánh mắt sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-doi-song-lai/1806924/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.