- Ta nói, sầu ghê dậy đó. Mới dọn hàng chưa buôn bán gì ráo, ông trời ổng mưa mẻ nó rồi… Hai Tỏ đâu? Ra phụ tao cái coi.
Bà năm Liên vứt toẹt quạt nan xuống ghế, đi vội vào trong nhà bê cây dù che chắn nồi cháo vịt, đặng chạy cơn giông sắp đến. Trên trời, mây đen từ hướng đông ào ào kéo tới. Ngọn gió hung hăng thổi bay đám lá vàng lên cao gây bụi mù mịt. Sấm rung chớp giật liên hồi, dọa mấy đứa nhỏ sợ hãi khóc ré lên.
Chẳng bao lâu sau, cơn mưa nặng hạt ào ào đổ xuống, quất thẳng vào mặt mấy người đi đường. Tu sĩ thì dễ dàng vận linh lực hộ thể. Còn dân thường phải chen chúc dưới mái hiên kế bên quán bà năm. Tâm trạng mọi người đều buồn hiu, thầm than ông trời tính khí thất thường, nắng đó rồi mưa đó. Chẳng ai chú ý kế bên mình cũng có một người vô hình đứng đây từ chiều. Tập trung quan sát tòa nhà đối diện. Bên trên cánh cổng gắn biển đỏ chữ vàng, nội dung ngắn gọn "Phòng điều tra phá án".
Thủ lĩnh Bạch Vân đứng chán chê mê mỏi, lại chuyển qua ngồi chồm hổm dưới đất. Mùi cháo vịt phảng phất trong không khí kích thích nước miếng tuôn rào rạt. Cậu nuốt ực một cái, thôi ráng nhịn, giờ mà tung áo khoác tàng hình ra nói "Bán tô cháo vịt." Có khi bà ta hết hồn hất luôn cả nồi vào mặt.
Ngồi thêm chút nữa, thám tử nghiệp dư lại đổi kiểu dựa sát vào tường, miệng ngáp ngắn ngáp dài. Chán chết đi được! Sao chẳng có con mồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-doi-song-lai/1806913/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.