Hàng loạt tu sinh đang cười nghiêng ngả lập tức im bặt. Cảnh tượng héo mòn trong Đầm Lầy Trắng như có sức mạnh vô hình, lặng lẽ hút đi sinh khí. Bọn họ nhìn chòng chọc vào bí cảnh, cảm giác như đang nhìn vào con đường đi xuống địa ngục, âm u và mất hết sức sống. Đôi chân chôn chặt tại chỗ, nửa bước cũng chẳng dám tiến lên. Khí lạnh theo vết nứt tràn ra bên ngoài, thấm vào gan bàn chân rồi lan nhanh khắp cơ thể. Mấy tu sĩ trẻ tuổi bất giác rùng mình, thần sắc tái mét.
Cười nữa đi, hô khẩu hiệu cho to vào, nó sẽ giúp các người sống sót đấy. Vĩnh An quay lại đằng sau, mở miệng ha ha ha đáp trả kiểu hành xử khiếm nhã lúc nãy của đám đông. Đồng đội cũng ăn ý cùng nhau ha ha ha thật to, to nhất là giọng của Hiền Minh và Hải Vân.
- Trật tự. - giáo sư Huyền Linh nhắc nhở. Ông cảm nhận được sự sợ hãi của các tu sinh nên nhanh chóng trấn an. - Bí cảnh này sáu tháng mở ra một lần. Sau năm mươi ngày sẽ tự động đóng lại. Sáu tháng trước đã được lực lượng quân đội rà soát. Khó khăn trong này các trò có thể tự mình đối phó. Nếu cảm thấy bản thân gặp nguy hiểm, hãy nhấn ngay nút đỏ của thẻ bài. Nó sẽ truyền tống các trò đến nơi an toàn.
Trương Tam Phong cũng đứng lên tiếp sức cho đám học trò nhỏ. - Không có gì phải e ngại, đây chỉ là một chút rèn luyện. Ở ngoài chiến trường còn khốc liệt hơn gấp bội. Tiến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-doi-song-lai/1806903/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.