Một trăm tu sinh ưu tú của học viện Bạch Vân đồng loạt mặc võ phục màu trắng. Xếp thành mười đội, hàng đều tăm tắp. Thông qua đai lưng, người ta có thể nhận biết cấp bậc của từng thành viên. Thủ lĩnh Vĩnh An thắt đai màu trắng, đai xanh tượng trưng cho trưởng nhóm, tất cả các tu sinh bình thường đồng một đai đen.
Ở vòng ngoài là những thành viên còn lại của Bạch Vân, bọn họ rủ nhau đến tiễn chân đồng bạn của mình. Có người còn mang theo hoa và quà, bịn rịn chia tay như đưa người thân ra nơi sa trường. Vĩnh An lẻ loi đứng giữa đám đông, vô thức thở dài thường thượt. Người đâu mà lạnh lẽo cứng lòng, cưỡng ép cậu ở nhà chẳng xong lại quay ra giận dỗi không thèm đi tiễn.
Thủ lĩnh mang theo nỗi thất vọng nhìn về thuyền bay Chu Sơn, trông nó vẫn như cũ, đen tuyền lừng lững như thủy quái dưới đáy biển sâu. Qua lần tập kích của ma tu, nó đã được gia cố và mở rộng. Hạ gục phiên bản hiện tại gần như là nhiệm vụ bất khả thi. Chưa kể đến dàn giáo sư hùng hậu đi theo hộ tống. Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến đám tu sĩ có ý định xấu xa thu hồi tư tưởng.
Trương Tam Phong cùng năm giáo sư khác ngự kiếm hạ xuống trước mặt các tu sinh. Hiệu trưởng vuốt vuốt bộ râu bạc phơ, gật gù thưởng thức những anh tài tương lai.
- Các tu sinh yêu quý! Hãy nghe và ghi nhớ lời tôi nói. - Trương Tam Phong mở đầu bài phát biểu.
Tất cả các tu sinh đều tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-doi-song-lai/1806899/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.