"Bên này, bên này…"
"Cười lên nào!"
"Tách… Tách… Tách..."
"Tránh ra, tôi tới trước."
"Bé cưng, em yêu anh!!!"
"Vĩnh An… Vĩnh An… Vĩnh An…"
Trước cầu ô thước dẫn vào núi Ngọc Sương, mọi người đang trong tình trạng mất kiểm soát. Hoa và quà ngập trời. Tiếng hú hét ầm ĩ, cãi nhau chí chóe, không ai nhường ai. Một khung cảnh hỗn loạn chưa từng thấy.
Biển người cuồng nhiệt vây quanh Cao nhân trẻ tuổi. Cậu liên tục bị kéo sang bên này, rồi lại níu sáng bên kia. Ai cũng muốn chạm vào thần tượng một chút.
Tình hình còn rối loạn hơn lúc Đại Dương tụ đan. Nói gì thì nói, hắn đã là người của nhà họ Mạc. Đám đông lúc đó không có ý tưởng tranh giành, chỉ muốn đến chúc mừng nhằm xây dựng nền móng cho mối quan hệ sau này.
Vĩnh An hoàn toàn khác biệt. Cậu chưa ngả theo nhà nào, là người tự do nên mới hấp dẫn đến thế. Nhà có quyền thế thì cố lôi về gia nhập họ tộc. Kẻ yếu hơn cũng muốn mộng mơ phép màu xảy ra.
Tóm lại, nhân vật chính đang bị đám đông ép cho ra bã, quần áo sốc sếch, tóc tai rối bời, biểu cảm khổ không thể tả.
- TRẬT TỰ. - Âm thanh như nện vỡ lấn át tất cả. Hung thần Xuân Phái xuất hiện.
Cậu thở ra một hơi, sau chừng ấy năm, cuối cùng cũng thấy giọng nói kinh khủng đó có đất dụng võ.
- Không muốn chết thì xếp hàng ngay ngắn vào! - Giáo sư tiếp tục ra lệnh.
Đám đông oán thầm trong bụng nhưng lá gan hãy còn bé lắm, chẳng dám hó hé phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-doi-song-lai/1806896/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.