Tờ mờ sáng, Cổ Tước giật mình mở mắt.
- Ô? Tỉnh rồi sao?
Trước mặt hắn là một nam tử cao to, tay cầm đại đao, xung quanh còn có gần mười tên khác, trên ngực đều đeo một loại huy hiệu đầu sư tử, xem ra là một dong binh đội.
Tên to con cầm đầu tiếp tục hỏi:
- Tiểu huynh đệ, ngươi có biết cái quả kia ở đâu rồi không?
Hắn cười cười, tay chỉ vào gốc cây nhỏ yếu nơi Lôi Minh Quả mọc.
- Không biết.
Cổ Tước khẽ lay Thanh Ngọc trong lòng một cái, lạnh nhạt đáp.
- Tiểu huynh đệ, ngươi ở đây tình tứ cả đêm, không thể nào không biết cái quả màu tím kia chạy đi đâu a, mấy ngày trước ca tình cờ đi ngang còn thấy nó treo ở trên cái cây nhỏ kia.
Tên cầm đầu nhếch miệng nói.
- Tối hôm qua hình như ta thấy nó chạy rồi.
Cổ Tước đột nhiên mỉm cười, vuốt cằm nói ra.
- Ồ? Nó chạy đi đâu a?
Tên cầm đầu nhướng mày hỏi.
- Nó chạy... đi từ đường nhà ngươi rồi!
Cổ Tước nói dứt câu liền tung người dậy, cự chưởng phóng tới ngực tên cầm đầu kia. Thanh Ngọc cũng đồng thời uyển chuyển đánh về phía một tên dong binh khác.
- Không biết tự lượng sức mình!
Tên cầm đầu quát lên một tiếng, huyền khí màu đỏ dựng lên, huyền căn Hỏa hệ bộc phát.
- Chỉ là một cái Huyền Sư còn chưa Khai Thiên Địa, ngươi tính là cọng hành gì?
Cổ Tước cười lạnh, chưởng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-de/2205349/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.