Khi Dạ Tuyết tỉnh lại thì sắc trời đã xế chiều, tiệc trà ồn ào trong hậu viên Cổ gia cũng đã sớm kết thúc, những nam thanh nữ tú kia cũng đã trở về chuẩn bị ngày mai lên đường đi Lam Hà thành.
Nàng trở mình thì thấy Cổ Tước mỉm cười nhìn nàng, hai khuôn mặt gần đến mức chóp mũi sắp đ-ng nhau. Lúc này Dạ Tuyết mới chợt thấy dưới bụng còn chút dư âm ê ẩm, không khỏi ngượng ngùng dúi mặt vào cổ hắn, không dám nhìn thẳng mặt.
Cổ Tước vòng tay qua vuốt ve lưng ngọc của nàng một chút, cảm nhận làn da trắng nõn mịn màng kia. Dạ Tuyết trốn được một lúc thì nhỏ giọng nói ra:
- Ngươi làm chuyện xấu xa với tỷ tỷ, tỷ tỷ bắt ngươi phải chịu trách nhiệm.
- Tất nhiên, ta sẽ cả đời hảo hảo chăm sóc tỷ.
Cổ Tước không chút do dự đáp.
Dạ Tuyết lúc này mới không trốn nữa, thẳng thắn nhìn hắn, hỏi:
- Tiểu thiếp của ngươi thì sao? Tỷ như... thị nữ Thanh Ngọc kia.
Cổ Tước cũng không có bị rung chuyển, thành thật đáp:
- Cổ Tước ta sống sẽ không phụ người đối tốt với ta, ta chính là có thực lực nói được làm được. Trong tương lai nếu ta vô trách nhiệm bỏ mặc nữ nhân đem lòng yêu mến ta, liệu tỷ có còn tín nhiệm ta hay không?
Sống ở Thánh Huyền Giới chính là khảo nghiệm thực lực con người. Nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường nếu tên nam nhân đó có đầy đủ bản lĩnh chịu trách nhiệm với hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-de/2205346/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.