Cổ Tước trấn an Dạ Tuyết xong thở phào nhẹ nhõm. Vốn dĩ hắn tưởng rằng phải dùng thủ đoạn chạy trối chết, nhưng không ngờ người kia hôm nay tâm trạng không quá tệ, không có một tay đem cả đám đập chết hết, lại còn cho hắn không gian để thông qua khảo hạch.
- Vừa rồi là chuyện gì vậy?
Dạ Tuyết nhíu mày vô cùng lo lắng cho Cổ Tước, sợ hãi hỏi.
- Lam Hà có năm khúc sông chính.
Cổ Tước vuốt tóc nàng giải thích:
- Mỗi khúc sông chính có một bí cảnh, mỗi bí cảnh rộng lớn ngàn dặm, mà ở trung tâm bí cảnh là siêu cấp đại hung địa có thủ hộ giả trấn giữ bảo vật cấp bậc Đại Tiên Vương. Giọng nói vừa rồi không phải là thủ hộ giả, hơn nữa không phải con người, mà là Địa Linh. Nói cách khác vừa rồi là ta nói chuyện với bản thân hung địa chứ không phải là “người” nào.
Hắn quay đầu nhìn về phía xa, lại nói tiếp:
- Thông thường, Địa Linh bên trong bí cảnh của Lam Hà sẽ ép buộc người đi ngang tham dự vào một loại khảo hạch hỗn đản mà bọn chúng đưa ra, tùy theo tâm trạng của Địa Linh mà độ khó của khảo hạch cũng thay đổi. Trong số năm đại Địa Linh, cái vừa nãy là dễ tính nhất.
- Vậy... ở đây là một khúc sông chính của Lam Hà?
Dạ Tuyết hỏi.
- Không phải.
Cổ Tước lắc đầu nói ra:
- Năm khúc sông chính đã từ rất lâu không có xuất hiện nữa. Bí cảnh này... ngay cả ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-de/2205339/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.