Nữ tử cuối cùng buông tha cho Cổ Tước, một sợi nước bọt trắng mỏng kéo ra giữa hai cặp môi.
- Cô nuơng, hình như nhầm người...
Cổ Tước liếm môi, cuời khổ nói ra.
- Ta không có lầm.
Nhưng nữ tử lắc đầu đáp:
- Một nửa của ngài chính là thiếu gia mà ta yêu mến. Nếu thiếu gia muốn chuộc lại lỗi lầm thì từ nay hãy để ta đi theo hầu hạ, bồi tiếp thiếu gia đến cùng.
- Ách...
Cổ Tước không khỏi cứng hàm, không biết phải làm sao.
Lúc này, hình bóng Khai Thế Tiên Vuơng lại hiện lên sâu trong thức hải của hắn.
- Tiểu tử, giúp người giúp cho trót a...
Cổ Tước nghe lão nói vậy không khỏi chửi ầm lên:
- Muội ngươi! Đây là tình nghiệt do ngươi tự gây, làm sao bắt lão tử phải gánh đây?
Khai Thế Tiên Vuơng lắc lắc cổ tay trấn an hắn, nói ra:
- Vân Kỳ là truờng hợp đặc biệt. Nếu ngươi có lỡ gặp những người khác, kết quả nhất định sẽ không thành ra như thế này. Năm xưa ta nợ Vân Kỳ một lời hứa rằng sẽ để nàng luôn luôn theo bên cạnh ta, nhưng không ngờ lại mải mê nghiên cứu mấy thứ mà quên mất trở về đón nàng.
Cổ Tước lên tiếng ức chế:
- Ô? Không ngờ trên đời này lại có nam nhân như ngươi!
Tiên Vuơng thở dài gật đầu:
- Năm xưa ta lâm đỉnh vinh quang, nhưng thực ra không phải một người đáng tôn trọng.
Cổ Tước hừ lạnh, nói ra:
- Đuợc rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-de/2205336/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.