Cổ Tước quay đầu nhìn xung quanh, xem xét kỹ lưỡng thiên địa nơi đây. Xong hắn lại nhìn chằm chằm thanh bảo kiếm tỏa ra ánh sáng bảy màu trên đỉnh núi kia, đối chiếu vị trí của nó với khung cảnh quanh mình. Cuối cùng, hắn nhún gót, trực tiếp nhảy lên trên đỉnh núi.
- Ừm... Quả nhiên...
Cổ Tước đi vòng quanh thanh bảo kiếm, gật gù làm ra mấy cái kết luận:
- Cả khu vực này là một cái đại trận, ngụy trang thành một khảo hạch trong Lam Hà. Vốn dĩ thanh kiếm này là không có ai lấy được, vì có Thiên Ngọc Tiên Vương làm cửa khảo hạch cuối cùng. Mà kẻ tạo ra đại trận này cũng thật tinh vi, làm ra đám thạch nhân tương đương với cấp độ người tham dự khảo hạch để tăng thêm tính chất ngụy trang...
- Hơn nữa, không phải ai cũng đủ định lực để lấy được chìa khóa hoàng kim từ trên đại môn của hoa viên Nam Thiên. Lại lui thêm mấy bước mà nói, không phải ai cũng biết hoa viên Nam Thiên chính xác là ở đâu bên trong Lam Hà, đám đệ tử Lam Hà tông kia chỉ là tình cờ đi ngang gặp được.
- Xem ra, kẻ đánh trọng thương Thiên Ngọc cũng không nguyện ý để lộ ra bí mật gì đó nên mới đem nàng giam ở một nơi như thế này. Nhưng mà không phải bọn hắn đã có thể dễ dàng giết nàng sao? Vì cớ gì lại đi vòng vo như vậy? Hay là họ vốn không giết nổi nàng?
Thật nhiều nghi vấn hiện ra trong đầu Cổ Tước, nhưng thời gian của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-de/2205331/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.