Lưu tiên sinh, có thể để người của tại hạ đi không?
Cổ Tước chắp tay, cẩn thận nói.
- Nàng là tình nhân của ngươi?
Cẩu nhân nhìn Thanh Ngọc, sau đó quay lại hỏi Cổ Tước.
- Cái này... không hẳn là như vậy.
Cổ Tước đáp.
- Vậy nàng đối với ngươi không quan trọng?
Cẩu nhân thong dong hỏi tiếp.
- Lưu tiên sinh, không phải chỉ có tình nhân là quan trọng đối với ta. Nàng tuy không phải cùng với ta là một đôi, nhưng cũng là người vì ta làm việc. n, nàng không phải nữ nhân của ta, nhưng vẫn là đối với ta rất quan trọng.
Cổ Tước bình tĩnh đáp.
- Ta hơi hiểu rồi, nhưng mà......
Cẩu nhân đưa tay về phía Thanh Ngọc, mấy ngón tay chó chậm rãi co lại. Lập tức, Thanh Ngọc dựng người lên, nhìn giống như đang bị một cái đại thủ bóp lại vậy.
- Lưu tiên sinh! Chuyện ngươi đi tìm câu trả lời không có liên quan đến bọn ta! Nếu ngươi làm quá đáng, đến lúc ta vào cái địa phương kia ở Thiên thành, đừng trách sao ta không nể mặt!
Cổ Tước nghiêm giọng, từ tốn nói ra.
- Ngươi nghĩ mình có đủ bản lĩnh vào đó?
Cẩu nhân lạnh nhạt nói.
- Hừ, không những đủ bản lĩnh đi vào, mà còn đủ bản lĩnh gõ cửa phủ thành chủ nữa kìa.
Cổ Tước cười khẩy nói ra.
- Ta không ngại ngươi vào đó, nhưng hiện tại ngươi phải đem đến cho ta câu trả lời.
Cẩu nhân nhếch miệng chó cười tà, nói ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-de/2205300/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.