Rất nhanh phía dưới lầu vọng lên một âm thanh điềm đạm của Thời Phong Thụy: “Quên một ít tài liệu.” Không lâu sau, tiếng bước chân của Thời Phong Thụy từ từ tiến lên trên lầu.
Cố Thu che miệng lại, dù hai má cô vẫn chưa hề hết đỏ, nhưng người đang ở trên cơ thể cô lại nở một nụ cười ác ý, không hề có chút sợ hãi nào.
Cửa lớn của phòng bị đẩy ra, tiếng bước chân vang lên vô cùng rõ ràng, Cố Thu cứ nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng tắm, nhưng lại thấy thân thể ở dưới lại hoạt động liên tục không có dấu hiệu ngừng lại, trong đầu trống rỗng.
Tiếng bước chân người đàn ông đi từ ngoài vào, sau đó lại đi ra, đột ngột, người ấy dừng bước lại, tiếng đẩy cửa lại vang lên lần nữa, nhìn trước cửa, thấy bóng dáng một người đang đứng ngoài đó: “Cố Thu, cô ở trong đó?”
Cố Thu bị doạ đến mức sắc mặt cô lại trắng bệch ra, nhưng người đàn ông trên cơ thể cô vẫn không ngừng động tác của mình, âm thanh cô mang theo sự run rẩy không thể kiểm soát được, nhưng lại không thể không giả vờ bình tĩnh: “Em, em đang tắm.”
Thời Phong Thụy khẽ nhăn mày, nghiêng đầu nhìn qua khe cửa, nhưng cũng chỉ thấy một mảng mơ hồ.
“Thời Thiếu Tu đâu rồi?” âm thanh Thời Phong Thụy mang theo sự băng lạnh như mặt hồ.
Cố Thu nhìn thấy nụ cười ác độc đang tạo nghiệp của Thời Thiếu Tu, nuốt nước bọt: “Anh ta, ứ, em không biết.” bị Thời Thiếu Tu cố tình trêu đùa, trong miệng cô thốt lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-dai-duyen-ngan-kho-giu-chan-tinh/141234/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.