Ân Đồng đi làm trở lại, tay đeo nhẫn kim cương, gương mặt rạng rỡ làm người bên cạnh cũng vô thức toét miệng cười theo. Lạc tổng đã ra lệnh không ai được bàn tán chuyện riêng trong công ty, lại thêm quản lý Phương giám sát, không ai dám bàn chuyện bát quái về Ân Đồng. Quản lý Phương vẫn âm thầm chiếu cố cô, bớt ca khuya để cô về nhà với tổng giám đốc.  
Các quản lý và nhân viên khách sạn phải thay nhau nghỉ trưa, nếu đồng loạt nghỉ như những công ty bình thường sẽ không có người phục vụ khách. Quản lý Phương vào phòng riêng đặt tài liệu xuống, đang định đi ăn cơm thì có người gõ cửa, anh mời vào. 
Hạ Tiểu Nhu hiên ngang bước vào, đặt túi xách xuống ghế, đưa anh một hộp vuông đựng trong khăn gói màu xanh có những bông hoa nhỏ. “Cho anh nè!” 
Phương Nghị nghi ngờ, tự nhiên lại tặng quà, không biết lại nhờ vả gì nữa đây. Anh chần chừ chưa dám nhận “Cô đừng hù tôi Tiểu Nhu! Có việc gì cần tôi giúp cô cứ nói thẳng, tôi không có phúc nhận quà của đại tiểu thư đây!” 
Tên này, tại sao không nói được câu nào tử tế! “Anh làm ơn đừng nhìn tôi xấu xa vậy chứ Phương Nghị!” Tôi bảo anh gọi tôi là Tiểu Nhu, chắc tôi gọi anh như vậy cũng được nhỉ. “Lần trước tôi có nói mời anh một bữa ăn ở Bách Hợp và gói sủi cảo mới nhất. Bữa ăn thì tôi mời rồi, gói sủi cảo vừa tung ra đã cháy hàng, ngay cả tôi cũng không có ăn, đành mời anh bằng cái này vậy.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai/87513/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.