Nhầm lẫn
Đã hết giờ học mà vẫn không thấy Băng quay lại, Thiên Ân có chút lo lắng. Thiên Ân tìm khắp nơi kể cả phòng y tế nhưng vẫn không thấy Băng đâu. Một cảm sợ hãi, mất mát xâm chiếm lấy Ân. Không biết từ bao giờ Ân lại có cảm giác đó, cảm giác Hạ Băng là người con gái quan trọng của cậu. Mặc dù chỉ mới quen biết nhưng Ân thích tính cách nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ của Băng. Ân chẳng thể nào quên được ánh mắt buồn thẳm khi cậu muốn làm bạn với Băng và càng không thể quên được nụ cười hạnh phúc của Băng khi có những người bạn mới….Dường như tất cả những gì thuộc về Băng cậu thể chẳng thể quên được. Chính vì thế mà giờ đây cậu đang phát hoảng lên khi không tìm thấy Băng. Ân chạy khắp nơi mong tìm thấy bóng dáng quen thuộc nhưng tất cả đều là con số không. Trong lúc sắp rơi vào trạng thái tuyệt vọng thì Ân nhớ đến sân thượng trường, cậu chạy một mạch lên trên ấy. Chạy gần đến nơi thì Ân bắt gặp Ken đi xuống, một cảm giác khó chịu, bất an xâm chiếm Ân. Nếu như Băng có trên đó thì liệu Ken có làm gì cô ấy không... Những suy nghĩ về Băng cứ lẩn quẩn trong đầu Ân mãi.
Bước đến sân thượng Thiên Ân đã thấy an tâm hơn phần nào khi thấy Băng không bị sao cả. Nhưng có điều Ân thấy hơi lạ khi Băng cứ chăm chú vào một vật gì đó trên tay mà không hề hay biết cậu đã đến bên từ lúc nào. Tò mò về vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-tay-vao-qua-khu/92419/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.