Nguyễn Hoàng Nhật Đăng, cái tên ấy vang lên như mũi dao sắc nhọn cứa vào trái tim chưa lành của ông Hoàng. Nhật Đăng – chỉ hai tiếng ngắn gọn nhưng có sức sát thương vô cùng lớn. Nó đánh bật vẻ lạnh lùng, điềm tĩnh vốn có của ông. Cả thân thể ông Hoàng run lên, đôi bàn chân như đeo đá tảng nặng trĩu xuống. Ánh mắt ông đầy phức tạp nhìn về phía người con trai vừa cất tiếng. Đầu óc ông như bị vật cứng đập trúng, choáng váng, đau như búa bổ. Những hình ảnh mờ ảo, đứt đoạn thoáng qua một cách mơ hồ. Từng lời nói, cử chỉ như một cuốn phim tua chậm, đưa ông Hoàng trở về quá khứ của một đêm đầy sao.
*****************************************
Trên cánh đồng hoa hướng dương, hai bóng người yên tĩnh đang nằm ngửa trên bãi cỏ, ánh mắt hướng về bầu trời sao. Hai thân thể, một trai, một gái ánh mắt đầy hạnh phúc, vui vẻ nằm bên cạnh nhau, trao cho nhau cái nhìn trìu mến. Mộc Tuyết ngả người vào vòng tay ông Hoàng, cảm nhận mùi hương dịu nhẹ từ cơ thể ông tỏa ra. Đồng thời Mộc Tuyết đưa mắt nhìn lên phía bầu trời sao phía trên, cất tiếng nói:
- Anh có thấy ngôi sao sáng nhất phía xa kia không? Đó là sao Scrius – ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm.
Ông Hoàng nhìn theo hướng cánh tay Mộc Tuyết chỉ, ở phía xa xa là một đốm sáng tinh khôi, lấp lánh, tuyệt đẹp, nổi bật giữa bầu trời đêm. Ôm người con gái bé nhỏ vào lòng, ông kề miệng sát vành tai Mộc Tuyết, giọng nói nhẹ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-tay-vao-qua-khu/1901909/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.