“ – Baaaa…mẹeee….!
Cô cố vùng vẫy, la hết thoát ra khỏi tay của ông Thiết Đồng., cố gắng chạy tới chiếc xe hơi màu trắng đang bốc cháy, ngọn lửa đỏ rực thiêu đốt hết thảy. Điều gì đang xảy ra thế này, mới vừa nãy ba mẹ còn bảo bác Đồng dẫn cô đến nhà hàng trước, ba mẹ đy sau giải quyết một số công việc rồi sẽ đến nhà hàng đón sinh nhật lần thứ 4 của cô. Vậy mà bây giờ…
-Khôngggggg!Baaaa…mẹ… hai người đừng giỡn Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt không tin đâu… cô khóc thét lên.
Ông Thiết đồng cố kìm nén nước mắt, giữ chặt con bé không cho chạy tới chỗ hỏa hoạn.
Từ trong chiếc xe toàn lửa đỏ, thân ảnh người đàn ông hiền lành cố gượng ra ngoài, thều thào
-Thiế..tt … Đồ…ồng, xin.. xin cậu hãyy cứu con béé
-Ba… ba … ba làm sao thế, ba ra đây đón sinh nhật với Tiểu Nguyệt đy, ba hứa sẽ dẫn Tiểu Nguyệt đy công viên nữa mà – Miêu nguyệt gào trong tiếng khóc.
-Con g..gái ngoan…ba xin lỗi con..ba..ba không thể!
- Không… không mẹ ơi ba thất hứa với tiểu Nguyệt, mẹ phải bênh Tiểu Nguyệt đấy.
Mẹ cô không trả lời, bà đau đớn nhìn đứa con bé bỏng yêu dấu của mình qua màn lửa, cười thật dịu dàng
-Tiểu Nguyệt ngoan…đừng…đừng khóc!
-Baaaaaa…Mẹ!
Ông Khải Đình lấy hết sức gào lên:
-Thiết Đồnggg, đưa con bé đi mau, bọn chúng tới rồi
Ông Thiết Đồng nhìn về phía xa, thấy một đám áo đen tay cầm súng lục đang chạy tới, cố gạt đi nước mắt, ông bế Miêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-tay-vao-hanh-phuc-mieu-nu/2943746/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.