Nguyên Dương về đến nhà, ba y lại không ở nhà.
Em trai em gái kinh ngạc nhìn y, không biết y bị làm sao.
Ngô Cảnh Lan vừa lúc từ cầu thang đi xuống, nhìn thấy con trai mình một thân lệ khí, tựa như la sát hung ác xông vào nhà, sửng sốt nói: "Con sao vậy?"
Nguyên Dương xiết nắm tay," Ba con đâu?"
"Đi Nghiễm Châu công tác rồi."
"Bao giờ thì trở về?"
"Không biết." Ngô Cảnh Lan đi đến bên người y, nhíu mày nhìn y,"Nguyên Dương, con sao thế? Giữa con cùng ba con đến tột cùng đã xảy ra vấn đề gì, ông ấy cả ngày mặt đen xì, khiến trong nhà chướng khí mù mịt, con suốt ngày không về nhà, vừa về thì là bộ dạng này. Mẹ là mẹ con, con có chuyện gì cũng không thể giấu mẹ được đâu."
Nguyên Dương cũng nhìn Ngô Cảnh Lan, khàn khàn nói: "Mẹ, con thích một người đàn ông, mẹ có thể chấp nhận không?"
Ngô Cảnh Lan trừng lớn hai mắt nhìn, "Con nói cái gì?"
Nguyên Cạnh lập tức nhảy dựng lên, từ sau lưng giữ lấy Nguyên Dương, "Anh, anh phát sốt rồi, theo em vào phòng nghỉ ngơi chút đi."
Cậu bé choai choai, đã muốn cao gần tới đầu vai Nguyên Dương, nhiều ít có chút khí lực, chính là ở trong mắt Nguyên Dương nhỏ nhặt không đáng kể, y khẽ hất tay, quăng Nguyên Cạnh qua một bên, "Anh không phát sốt. Mẹ, chuyện giữa con và ba, chính là vấn đề này, con vốn không muốn nói với mẹ, nhưng mẹ sớm hay muộn cũng phải biết, bởi rằng ba con đã khiến tất cả mọi người đều biết!" Nguyên Dương nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-phong-doi-quyet/1851405/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.