Một cô gái nhỏ nhắn, chân đang rảo bước đến công ty làm việc, cô là Phương Tiểu Đào năm nay hai mươi bảy tuổi, cô đang làm việc tại một công ty giúp việc nhà, tính tình hiền lành nhưng ưa nổi loạn, nước da trắng nhẹ, đôi môi đỏ hồng, ánh mắt rạng ngời tinh nghịch, khuôn mặt cực kỳ khả ái xinh đẹp.
Nhìn Tiểu Đào làm cho người khác phải ngất ngây, cảm giác đang nhìn như một tiểu thư tuổi hai mươi, xuân trào nở rộ, đang dạo bước vui chơi.
Nhưng cuộc đời Tiểu Đào lại không được may mắn , cô mồ côi cha mẹ từ nhỏ, cô không biết cha mẹ ruột là ai, hình dáng của cha mẹ như thế nào. Cô phải sống trong cô nhi viện đến khi mười tám tuổi mới tự lập.
Cả tuổi thơ ấu, Tiểu Đào phải học cách sống không có tình thương cha mẹ, học cách tự lập, tự rèn luyện bản thân mình. Tuy rằng cuộc sống không hoàn hảo như những bạn cùng trang lứa, nhưng Tiểu Đào vốn là người lạc quan, yêu đời nên cô không cảm thấy cuộc sống của mình là bất hạnh. Vì cô được sống trong một mái ấm nhiều tình thân, có mẹ nuôi yêu thương, các em nhỏ thì ngoan ngoãn đùm bọc nhau. Nghề giúp việc không được tiền bạc bao nhiêu, nhưng Tiểu đào đều gửi tiền về mái ấm, giúp đỡ cho các em nhỏ của mình. Mẹ nuôi cô là bà Vân, nhiều lúc cũng lắc đầu chịu thua trước tính cách có một không hai này. Nhưng vì Tiểu Đào là một cô gái hiền lành, hiếu thảo nên ai cũng rất cảm phục và yêu quý.
Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-nhe-vao-moi-em/112276/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.