Vote mạnh lên nào các tình yêu~~~
47. Chỉ là muốn biết mùi vị của cô có thay đổi
-Phạm Giai Mỹ, cây viết máy của tôi đâu rồi hả?
Tự nhiên gọi điện hỏi về cây viết vớ vẩn ngẩn ngơ, Giai Mỹ bực bội gắt.
-Ai mà biết.
-Hôm qua không phải cô đưa tôi về, ngoài cô ra còn có thể là ai nữa?
Đưa mắt sang nhìn Dương Mẫn ngồi cạnh, Giai Mỹ giật mình thấy cô ấy đang cầm "cây viết trong truyền thuyết" kia, dần dần hiểu chuyện, đành hạ giọng.
-Có lẽ anh để quên ở nhà hàng rồi, tới đó hỏi lại đi.
Rồi lập tức giập máy, nhìn Dương Mẫn chằm chằm.
-Sao Mẫn lại lấy viết của anh ta?
-Đồ của tớ, giờ đòi lại thôi. – Cô thản nhiên đáp.
-À, thảo nào anh ta lại trân trọng như thế. Giai Mỹ còn tưởng anh ta coi thường mình mới xài cây viết ấy.
-Ý cậu là gì? -__-
-Ơ không, haha.
Có một điều Giai Mỹ vẫn không khỏi thắc mắc, không nhịn nổi nữa, liền hỏi luôn.
-Mẫn muốn quay lại với anh ta à?
Dương Mẫn hờ hững nhìn Giai Mỹ, không thể đoán được trong cái nhìn ấy chất chứa điều gì.
-Bởi Mẫn đã ở bên Mỹ suốt sáu năm để tránh anh ta giờ lại trở về còn kêu Giai Mỹ lôi kéo anh ta tới nhà hàng của Mẫn nữa...
-Là tớ đã có thể mạnh mẽ đối diện với anh ta mà không sợ sệt gì nữa. Chỉ muốn cho anh ta biết Dương Mẫn này thoát khỏi anh ta đã trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-mat-so-khanh/2897139/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.