Các chế dạo này toàn đọc chùa, sao không vote, sao không vote ủng hộ Ngô mỗ a~ ahuhu
44. Lần cuối cùng của hai người
Nếu Ngô Khanh nghe không nhầm thì từ cái miệng không biết điều kia vừa mới nói anh yêu cô? Bất giác bàn tay anh mất dần sức lực, từ từ buông xuống. Biết ngay mà, dạo này anh đối xử tốt với cô quá rồi nên mới dễ dàng khiến cô nhận ra được như thế. Không ổn rồi, nhận ra rồi phải làm sao đây, anh đã nhất quyết không bao giờ để cô biết được điều đó cơ mà. Phải phủ quyết, sống chết cũng phải phủ quyết. Bị cô khinh bỉ tình cảm này của mình, anh không chịu nổi, một chút cũng chịu không nổi.
-Cô đang mơ tưởng điều gì vậy? Có cần cho cô tỉnh ngộ không hả?
Nếu phải tạt nước vào mặt cô anh cũng dám làm, chỉ cần cô quên đi việc anh yêu cô, mãi mãi không nhớ tới nữa. Cơ mà say mèm rồi chẳng còn biết sợ là gì, Dương Mẫn căn bản không quan tâm nhiều tới vậy.
-Anh đáng thương lắm Ngô Khanh ạ.
-Cô...
-Nhưng mà sao lúc này tôi lại rất muốn an ủi anh.... Nói mãi tôi mệt lắm...
Ai cần cô an ủi, khốn nạn mà.
-Anh hôn tôi được không?
Đột nhiên Dương Mẫn tiến sát lại gần anh, tính đưa tay quàng lên cổ anh thì ngay lập tức bị anh cản lại. Ánh mắt vô hại kia nhìn anh bất mãn thật quá quyến rũ mà. Hình như hôm nay trông cô đẹp hơn những ngày trước rất rất nhiều, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-mat-so-khanh/2897134/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.