Vợ chồng một giường,trước khi đi ngủ giải quyết những tâm tư, cô thật muốn vả vào mặt cái kẻ nào đó dám mang những cái kinh dị buồn nôn ấy gán cho nghịch cảnh củacô. Ô, không phải là đang ngang nhiên công kích tác giả đó à? -____-
Nếu như là Ngô Khanh hắn đã yên lặng không động gì tới cô mà ngủ thế kiathì có phải là cô cũng nên an phận hưởng thụ quãng bình yên ấy mà nhắmmắt đi. Nhưng đêm dài lắm mộng, cứ là nên hành động được lúc nào hay lúc ấy, phần việc của ngày hôm nay chưa hoàn thành cô không thể vô tráchnhiệm với cuộc đời của bản thân không thấy sóng gió thì tự cho phép mình nghỉ ngơi như vậy. Nhưng những lời tới đây đến cô nghe còn nuốt khôngnổi thực sự tới đầu lưỡi thì như bị hòa tan hết, không tài nào mà thoátra được.
-Anh… ờ… có lẽ là không cần thiết nhưng mà… ờ… tôi vẫn muốn… ờ… cảm… cảm ơn anh… Ngô Khanh…
Lần đầu tiên cô gọi tên anh, lại là gọi trong đêm khuya tĩnh mịch, hơn cảlại còn đứng cùng những lời nói dễ nghe nhất từ trước tới nay, rõ rànglà nằm trong kế hoạch lừa dối của cô nhưng anh vẫn muốn tự lừa dối mìnhtrước.
Phía bên kia của tấm lưng lạnh lùng là những lời cố gắng lắm mới cứng rắn được.
-Cảm ơn kẻ đã cưỡng bức cô và muốn cô kết liễu sinh mạng đứa con đầu lòng?
-Anh hơn ai hết thừa biết là thực chất ý của anh không phải như thế mà.
Dương Mẫn cô sao lại dám mạo hiểm mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-mat-so-khanh/2897067/chuong-11-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.