Tối, Thục Anh rảo bước đi trên con đường đến siêu thị. Sở dĩ họ này cô muốn đi bộ để có thể ngắm SG về đêm. Đang đi thì bỗng nghe...
- Đứng lại. Đứng lại
Quay đầu lại thì thấy một cậu trai trẻ đang chạy cố sức với sức lực khá mệt, tay còn đang bị thương. Bất đắc dĩ,Thục Anh kéo cậu lại và đưa cậu vào một gốc cây to gần đó. Còn cô thì ra ngoài xem tình hình
Một nhóm người áo đen có vẻ bặm trợn, trên tay ai cũng có đằng đằng vũ khí và vẻ mặt kinh hãi. Một tên to con trong nhóm tay còn cầm khẩu súng nghỉ ngút khói tiến về cô và hỏi:
- Cô bé! Có thấy tên con trai nào chạy ngang đây không, trên tay còn bị thương nữa
- Có!! _ Thục Anh đáp
- Hắn ta chạy theo lối này! _ Thục Anh chỉ tay về phía đường quốc lộ rộng lớn kia. Mấy tên kia cũng nghe theo đó mà tiếp tục cuộc tìm kiếm
Nhận ra tình hình khá ổn. Thục Anh xoay người tìm cậu trai trẻ khi nãy cô vừa cứu
- Anh sao rồi?
- Cám ơn cô. Tôi ổn! _ chàng trai đó nhăn nhó trả lời
- Ơ.. là anh sao? _ thoáng ngạc nhiên, Thục Anh nhận ra người quen
- Là cô?? _ chàng trai đó ngạc nhiên không kém
- Tên ôn dịch nhà anh. Biết là anh, ngày từ đầu tôi không cần cứu, tên không lí lẻ! _ Thục Anh chau mày toàn bỏ đi thì ai kia kéo tay lại
- Này. Giúp người giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-khe-tim-anh/3292752/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.