Rất khó nói là vì trực giác hay là bởi vì quá quen thuộc lẫn nhau trong lúc đó, tuy rằng tia hồng ngoại dò xét, kỳ thật ngay cả thân ảnh đầy đủ của đối phương đều không xem được đầy đủ, ta lại cơ hồ ở ánh nhìn đầu tiên, liền nhận ra người tới là ai.
Chính là, ta nên tiếp tục bỏ rơi bọn họ bỏ chạy, hay là đi xuống lầu gặp lại bọn họ. Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy bọn họ, ta chỉ biết, hy vọng của ta đã muốn thất bại. Không phải không tin tưởng hệ thống của tổ chức, nhưng đối với tiểu Tam mà nói, muốn phá giải quả thực dễ như trở bàn tay, bởi vì lúc trước đã phải ly khai bọn họ, cho nên hy vọng bọn họ cho dù muốn tra hành tung của ta, cũng sẽ không đi vào hệ thống bên trong tổ chức đi.
Kỳ thật, nhìn bộ dáng cẩn thận lấm la lấm lét của bọn hắn ở dưới lầu, ta chỉ biết, bọn họ nhất định cũng không xác định ta thật sự ở trong này, nếu không, không nói người khác, lấy tính tình của lão Đại, cũng không chịu tốn tới nửa giây, đã sớm vọt lên đây.
Cho nên, nếu muốn chạy, còn có thời gian. Đã sớm dự bị chuyện phát sinh ngoài ý muốn, cho nên, phải chuẩn bị vật cần thiết, sau khi rút gọn, ta đều để bỏ trang phục ở trong bọc nhỏ, cầm lấy là có thể đi. Nhưng là… Đến tột cùng là né tránh bọn họ, làm cho bọn họ không đầu không đuôi tìm ta càng phiền toái a, vẫn là lưu lại đem sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-hoi-nhu-thu/1860083/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.