Một đêm làm ba lần, tiếng mưa rơi trên cửa sổ cũng dần dần yên tĩnh lại.
Lý Dương Kiêu ra nhiều lần, giờ phút này thần chí không rõ, nằm lỳ ở trên giường, quá buồn ngủ.
Trì Minh Nghiêu giống như đùa nghịch một món đồ chơi mới đến tay, ôm cậu một khắc cũng không chịu buông tay, lúc thì giúp cậu vuốt tóc ướt đẫm mồ hôi ra sau tai, lúc thì lấy tay gạt lông mi ướt át của cậu. Lăn qua lăn lại một hồi lâu, lại nghiêng người, nhìn vết xanh đen bên hông Lý Dương Kiêu, nhìn một lúc lâu, mặt áp sát, dùng môi chạm vào.
Lý Dương Kiêu mẫn cảm né tránh sang một bên, cậu sức cùng lực kiệt, không muốn nhúc nhích một tí nào, nên mặc kệ Trì Minh Nghiêu thích làm gì ở sau lưng cậu thì cứ làm. Trì Minh Nghiêu đưa tay cầm bình xịt từ đầu giường, lắc lắc, phun về phía chỗ đó hai cái, thổi hai cái, lại đưa tay nhẹ nhàng tán thuốc ra, chỗ bôi thuốc nhìn trơn bóng luôn.
Anh đem bình xịt thuốc ném sang một bên, ôm cậu mà nói: "Lý Dương Kiêu, đây là lần cuối cùng tôi dùng tiền ngủ với cậu, cậu có gì muốn nói không?"
Lông mi Lý Dương Kiêu khẽ run rẩy, nhưng cũng không mở mắt ra.
Sáng hôm sau tỉnh lại, còn chưa mở mắt, Lý Dương Kiêu đã cảm giác toàn thân đều tan rã, quả thực không phân biệt được chỗ nào đau hơn chỗ nào nữa. Trì Minh Nghiêu duỗi dài cánh tay ôm cậu, đầu dựa vào vai cậu, hô hấp nặng nề từng chút từng chút đảo qua làn da lộ ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-duoi-truy-vi/941879/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.