Lý Dương Kiêu hướng mặt ra ngoài cửa sổ, tránh ánh mắt Trì Minh Nghiêu. Lời này vừa nói ra miệng cậu liền ý thức được có chút quá nóng nảy, mặc cho ai nghe được lời như vậy cũng sẽ mất hứng biết bao, huống chi người trước mắt này còn là Trì Minh Nghiêu một thân tính tình của thiếu gia. Cậu cũng biết mình nên nói cái gì đó để bù đắp xúc động vừa rồi, nhưng giờ khắc này cận cái gì cũng không muốn nói.
Trì Minh Nghiêu nhìn chằm chằm Lý Dương Kiêu một lúc lâu, cười lạnh một tiếng, hỏi: "Hối hận?"
Lý Dương Kiêu vẫn nhìn ngoài cửa sổ như cũ, ánh mặt trời hôm nay rực rỡ đến mức có chút chói mắt. Cách đó không xa, ba cô gái vừa mới tìm anh ký tên, lại chạy tới vây quanh Từ Cảnh Diệp, các cô đang tặng quà cho anh ta, lải nhải nói gì đó. Có lẽ là chỉ cần chú ý chuyên tâm quay phim, đừng phân tâm, đừng để quá mệt mỏi, chúng em và những khác luôn luôn hỗ trợ anh. Nhưng cho dù là như vậy, cũng đã lâu không có ai nói với cậu lời như thế. Lần trước khi nghe được những lời này, đã bao lâu rồi nhỉ? Không nhớ rõ nữa.
Lý Dương Kiêu thu hồi ánh mắt từ trên người ba cô gái kia, nói: "Tôi có tư cách hối hận sao?" Âm cuối của lời này rất nhẹ, nhẹ đến mức không giống một câu hỏi nữa. Truyện Gia Đấu
Trì Minh Nghiêu híp mắt lại, lại tản ra loại khí tức dã thú nguy hiểm, anh hơi nghiêng đầu, châm cho mình điếu thuốc, hít một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-duoi-truy-vi/941858/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.