Lý Dương Kiêu vừa tắm xong, quấn khăn tắm bước ra, rét run cả người, bị sốt nhẹ làm cho cậu đặc biệt mẫn cảm với cái lạnh trong nhà.
Điện thoại trên bàn rung lên, cậu tiến lại gần, cúi người xem thử, là Trì Minh Nghiêu gửi tin nhắn tới, chỉ vọn vẹn ba chữ: "Đổi như nào?"
Lý Dương Kiêu cầm điện thoại đến ngồi vào ghế sô pha, quấn khăn tắm chặt hơn chút, sau đó mới trả lời: "Tác phẩm đầu tiên -《 xa xôi》phiền anh chuyển xuống cuối cùng giúp tôi, cám ơn."
Gửi đi được một tẹo thì cậu lại đổi ý, thu hồi tin nhắn vừa rồi và gửi lại: "Vẫn là xóa đi, cám ơn."
Một lát sau, Trì Minh Nghiêu trả lời lại: "OK."
Lý Dương Kiêu gửi xong tin nhắn liền nằm dài trên giường, rất nhanh đã ngủ, còn mơ một giấc mơ nữa.
Cậu mơ thấy thời điểm mình thi tuyển quên mang chuẩn khảo chứng*, lo lắng mà đứng ở ven đường bắt taxi, đường rất tắc, tiếng còi xe nối tiếp nhau vang lên. Tống Sưởng đạp xe lướt nhanh qua mặt cậu, cậu nhìn bóng lưng hắn, lớn tiếng gọi tên hắn, nhưng Tống Sưởng cũng không quay đầu lại, rất nhanh hình bóng hắn đã biến thành một điểm nhỏ trong tầm mắt cậu.
Sau đó trước mặt cậu có một chiếc xe dừng lại, cửa sổ xe từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt của Trì Minh Nghiêu, Trì Minh Nghiêu rất lãnh đạm mà nói với cậu: "Lên xe."
Có thể là trong giấc mơ, trực giác của Lý Dương Kiêu mách bảo rằng Trì Minh Nghiêu không phải người tốt, cho nên cậu rất cảnh giác lui về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-duoi-truy-vi/941841/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.