Theo chân Đường Hiểu Lam vào quán cơm nhỏ ven đường, thấy cô gọi cơm với cá kho, thịt nướng và bá canh rau ngót nấu thịt bầm, anh cũng mặt dày xin thêm chén cơm trắng. Từ nhỏ được ăn ngon, mặc đẹp, nệm ấm, chăn êm, lần đầu được nếm trãi cái cảm giác dân giả, cũng ngồi vào bàn, ăn tận 5 chén to. Cô gái nhỏ nhìn anh cười sặc sụa:
- anh đói lắm hả?
Anh tất nhiên là đói rồi, mà cơm ở đây còn ngon nữa, sao từ nhỏ đến giờ anh không phát hiện ra:
- tôi là đang tưởng anh ăn cơm với mỹ nhân sẽ tăng khẩu vị hơn. Cơm bụi ăn không quen là đau bụng đó.
Anh nói ngay:
- lâu lâu đổi vị ăn cơm bụi cũng ngon mà. Có đau bụng cũng chịu.
Câu nói vô tình xát muối vào trái tim tổn thương của Hiểu Lam. Cô cũng như cơm bụi vậy. Lâu lâu nếm thử cũng vui, chứ đâu phải món ngon như những tiểu thư khuê các quanh anh. Đúng là bây giờ cô sắp hóa đĩa rồi.
Hiểu Lam đứng dậy vội trả tiền rồi quay về công ty. Anh ngẩn ngơ buông đũa chạy theo thì bị kéo lại:
- đứng lại, cậu trai trẻ cũng khá đẹp trai, cậu chưa trả tiền.
Anh nói ngay:
- cô gái vừa rồi đã trả....
Ông chủ tiệm cơm quạo ngang:
- cô ta chỉ trả phần cô ấy, 50 ngàn. Mau trả nhanh.
Anh trên người không ví, không mang theo tiền quay sang nói:
- tôi kí chi phiếu cho ông ....
Ông ta thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-den-tim-em/2723766/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.