- tôi chưa gặp được tình yêu của mình. Nhưng chắc chắn sẽ không đau đầu như các cậu. Yêu phải biết trân trọng bản thân mình thì mới được người khác trân trọng chứ.
Thế nào Trắc Lâm cũng sẽ bị chính cái mỏ nghiệp này quật cho hắn một cái cho tởn mới được. Yêu vào đi rồi biết.
Lệ Bái Nam cười khinh bỉ:
- thông minh đến mấy yêu vào rồi cũng ngờ nghệch mà thôi. Tớ đã xác định cô ấy là vợ rồi thì sẽ mau chóng bắt về làm vợ không nói nhiều.
- tớ sẽ đi Đức.
Câu nói của Tử Thiêm làm hai tên còn lại giật mình.
- công ty đang ổn định, hơn nữa ba mẹ tớ cũng mong dâu lắm rồi. Mặc dù cô ấy không thích đi nữa thì tớ vẫn tin đẹp trai chai mặt nhất định sẽ có được cô ấy.
Cả bọn vỗ tay vì sự tự tin đáng nể của anh chàng Tử Thiêm này. Thầm nghĩ không biết cô gái kia là ai mà lại có mị lực lớn đến như vậy.
Cả bọn bất tỉnh nhân sự thì được trợ lí đưa về nhà.
Lệ Bái Nam sau một giấc ngủ dài mơ màng thấy cảnh xuân.... Cô gái ấy hiện ra trong nước mắt, khóc nức nỡ" anh ác lắm, lấy đi trong sạch của tôi , tôi biết phải làm vợ ai đây, không đi tìm tôi còn ngủ nữa"...
Cô gái với mái tóc đen dài, uốn lọn ngay ngắn, mắt to tròn long lanh,...giấc mơ đẹp đến nổi anh cũng không muốn dậy.
Sáng hôm sau , tại công ty Trần thị...
- lật hết thành phố S này tìm ra cô gái tên Đường Hiểu Lam cho tôi.
Cả văn phòng xanh mặt.
Cao Minh vừa vào vị trí đã nghe tiếng quát tháo.
- báo cáo sếp, theo như Đường Tâm nói thì cô gái cần tìm ...
- gọi là phu nhân.
Cao Minh gãy gãy đầu...
- phu nhân có học đại học nhưng cả nhà không biết cô ấy học ở đâu. Hình ảnh tư liệu đều không có do không ưa cô Hiểu Lam từ nhỏ. Nghe nói tuổi cô ấy khắc tuổi cả nhà.
- vậy thì đi tìm hết tất cả các trường đại học đi.
Cả bàn họp cau mày:
- chủ tịch, thành phố S có tận 186 trường Đại học.
- dù là 1 tỷ cái cũng tìm cho ra. Thời hạn là 1 tuần.
Cả bàn lại nháo nhào lên:
- 1 tuần là quá ít. Sếp...
- 3 ngày sau tôi muốn có tin tức ở ngay đây.
Không một ai dám trả giá nữa. Vì không chừng chút nữa đây là 1 ngày hay 12 tiếng 6 tiếng gì đó. Tất cả các phòng ban làm việc hết công xuất. Ai đời một tập đoàn bất động sản, một tổ chức áo đen bí mật mua bán vũ khí lại đi tìm một cô gái trói gà không chặc. Chuyện này mà vỡ lỡ giang hồ cười chắc chết.
Tên ôn thần nào đó giờ chỉ còn biết trông chờ hết 3 ngày để có được thông tin.
Mẹ kiếp tên Tử Thiêm đó còn biết crush hắn ở Đức mà theo đuổi. Vợ anh thì như chim mọc cánh, cá mọc đuôi hay sao mà bay lặn mất tâm.
Mấy hôm nay còn nghe phong phanh ba ruột của mình đã vô cùng tức giận vì chính Lệ Bái Nam ra tay tàn nhẫn với mẹ kế và e gái của mình. Sau khi làm bà ta tàn phế một tay, anh còn căn dặn cấp dưới tung ảnh ăn chơi lõa thể của Nhã Trân làm Lệ Bái Hành vô cùng tức giận. Vậy thì sao chứ. Nếu không làm vậy, nói không chừng anh đã bị mẹ con bà ta nuốt chửng không cần nhã xương.
Ông ngoại lúc này cũng bặt vô âm tính. Từ lúc giao cái cơ ngơi này cho anh, ông mặc cho cháu trai mình té ngã rồi đứng lên , xong tự tìm đường sống. Ông thì lo chăm cây, nuôi cá, lo tìm kiếm những thú vui tao nhã. Giờ lại bay qua bên Đức không biết làm gì?
Mà sao Đức lúc này hot quá độ. Hết tên dỡ hơi kia bay qua đó cưa gái, tới ông ngoại cũng bay qua đó nghĩ dưỡng à.
Hắn nghĩ bụng. Tìm được cô gái hắn cần tìm, sẽ dắt cô qua Béc-lin chơi mới được....
Nghĩ tới nghĩ lui đầu hắn như muốn nổ tung ra....
Cô gái nào đó bay qua Đức thì hỏi giáo sư ngay:
- Người giúp con chặn hết mọi thông tin về con chưa ạ?
Ông cười hiền từ:
- gọi là ông ngoại thì ta nói cho nghe.
Cô chần chừ:
- ông nội cũng được nhưng sao ông thích con gọi là ông ngoại?
- con không muốn nghe sao?
- con muốn nghe , ông ngoại nói đi.
Haha. Cháu ngoan.
- cháu đắc tội ai mà phải chặn thông tin, mấy hôm nay lại bắt ta và Khả Khả gọi cháu là Emy. Không thích tên Hiểu Lam nữa sao.
Hiểu Lam lắc đầu:
- không phải. Cháu muốn bắt đầu cuộc sống mới. Để khi trở về cậu mợ không thất vọng vì cháu vô dụng nữa.
"tôi sẽ khiến các người hối hận vì đã bán đi đứa cháu ruột của mình, khiến các người biết tôi cũng kiếm được tiền".
Ông cười hiền từ. Hay là khoan hãy nói chuyện công ty cậu mợ nó đã phá sản dưới tay Lệ Bái Nam cho nó nghe đã....
Trần tiên sinh , Khả Khả và Hiểu Lam vui vẻ trò chuyện dưới ánh nắng rực rỡ của trời Đức. Khả Khả thì được xin qua du lịch cùng bạn thân. Hết 1 tháng sẽ trở về trường học tiếp. Giáo sư Trần không an tâm nên qua tận đây gửi gấm cháu ngoại này cho Wiliam mới chịu về.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]