"Cậu định không nới lỏng cho em ấy đã đâm vào à?"
Lục Diệp nhìn huyệt động nhỏ xíu màu phấn hồng chưa từng được khai phá của Vân Hi, lại nhìn tới dương cụ giả to ngang cổ tay, màu đen sẫm mà Tống Tử Đằng đang cầm, nghi hoặc hỏi.
"Chẳng phải tôi đã bôi trơn lên thứ này rồi sao, không rách được đâu." Tống Tử Đằng mặt không đổi sắc, nâng hai bắp đùi của Vân Hi lên, lót một chiếc gối trắng mềm xuống phía dưới mông y khiến nơi tư mật lộ càng thêm rõ.
Mặc dù có chút lo lắng Vân Hi sẽ bị thương, nhưng hình ảnh trước mắt quả thực rất kích thích, Lục Diệp thật sự cũng muốn biết khi bị thứ to lớn kia đâm vào trong, khuôn mặt thanh tú của Vân Hi sẽ có biểu cảm như thế nào. Bởi vậy, ý định ngăn cản nhanh chóng đình chỉ, hắn quyết định chỉ khoanh tay trước ngực và lẳng lặng quan sát.
Khi dương cụ giả đặt ở trước cửa huyệt động, phần đầu nấm của nó vẫn không ngừng xoay tròn, giống như một chiếc máy khoan với mũi khoan khổng lồ chỉ chực chờ xoáy sâu vào bên trong. Cảm giác nhớp nháp do dịch bôi trơn thấm ướt hơi lành lạnh, cùng với sự sợ hãi khi thứ kia bắt đầu tách mở nơi tư mật khiến Vân Hi rùng mình run rẩy. Vì bị trói chặt toàn bộ tay chân, nên để tránh né, Vân Hi chỉ có thể lưạ thời cơ mà nghiêng người, khiến cho dương cụ giả nhiều lần bị tuột ra ngoài.
Kế hoạch đang trơn tru mà bị cắt ngang liên tục như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-day-thuong-dau/3631044/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.