Kể từ hôm đó, ngày nào Phan Cảnh Liêm cũng lui tới biệt thự của Tống gia. Sau khi gỡ từng lớp băng trắng cuốn quanh đầu Lại Vân Hi, thay bằng cuộn mới, hắn lại chuyển hướng xuống xử lý vết thương ở dưới chân y. Nơi này hiện tại bị nhiễm trùng rất nặng, mặc dù đã xử lý và tiến hành nối xương nhưng những vết sẹo xấu xí vẫn không thể nào xoá nhoà trong thời gian ngắn, còn di chứng chắc chắn sẽ đi theo Vân Hi suốt cả cuộc đời.
Cũng đã một tuần kể từ khi Vân Hi bị Tống Tử Đằng đem trở lại biệt thự, nhưng y vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Mặc dù não bộ vẫn hoạt động bình thường và các thử nghiệm cho thấy Vân Hi vẫn nhận thức rõ được những gì xảy ra xung quanh mình. Chỉ là y không muốn mở mắt, không muốn tỉnh lại, dường như y muốn trốn tránh khỏi thực tại, tự phong bế bản thân trong thế giới của riêng mình.
Điều đó khiến Tống Tử Đằng ngày càng mất đi sự kiên nhẫn vốn dĩ đã không còn nhiều. Hắn muốn đem một Vân Hi lúc nào cũng quật cường, dù đau đớn đến mấy cũng cố nhẫn nhịn chịu đựng trở lại bên mình, chứ không phải là một cái vỏ bọc trống rỗng và một linh hồn nhất mực muốn trốn tránh hắn, muốn tan biến khỏi trần gian. Thế nhưng Tống Tử Đằng không thể làm gì khác, tình trạng hiện tại của Vân Hi giống như tâm bệnh không thể nào dùng thuốc cứu chữa, khiến hắn chẳng còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục chờ đợi. Chỉ có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-day-thuong-dau/3570509/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.