9
Vài ngày sau đó thái độ của Chu kỳ với tôi đột nhiên trở nên rất nhiệt tình.
Không tính sinh hoạt vợ chồng cuồng nhiệt hơn thì thậm chí mỗi ngày tan làm đều thấy xe của Chu Kỳ chờ tôi dưới công ty.
Trong thoáng chốc dường như tôi đã trở lại tuổi mười tám.
Khi đó giữa hai chúng tôi, trừ bỏ tình yêu chân thành nóng bỏng thì không có gì cả.
Tôi suy đoán và ước chừng trong lòng rất nhiều lần mới nói với anh:
"Thực ra anh không cần cảm thấy áy náy đâu, lúc đó cách nhau nửa vòng trái đất nên nếu anh biết cũng chẳng làm gì được."
Nụ cười trên môi Chu Kỳ thoáng cái biến mất.
Anh hít sâu một hơi: "Không phải anh đang bồi thường em. Ôn Từ, em là vợ của anh, chúng ta mới kết hôn hơn một năm, trạng thái như thế này mới là bình thường."
Tôi còn chưa kịp nói thêm gì thì điện thoại của Chu Kỳ đặt trong xe đã sáng lên.
Là tin nhắn của Tô Dư.
Thế mà không ngờ Chu Kỳ lại không để ý đến nó.
Tôi hỏi anh: "Tô Dư sao rồi?"
Chu Kỳ cười lạnh lùng: "Có liên quan gì đến anh đâu, có nhiều người muốn chăm sóc cô ấy thế mà, thiếu anh cũng chẳng sao."
Tôi nghĩ nếu như lúc ấy anh nhìn về phía gương xe thì sẽ phát hiện trong gương phản chiếu gương mặt của anh, ánh mắt anh tràn ngập sự đố kị đang thiêu đốt.
Không lâu sau tôi đã biết tại sao anh lại như thế.
Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham/2613319/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.