"Em lấy Americano không đường."
"55 baht ạ"
"Vâng cho gửi tiền phi."
Thẻ giấy màu trắng có một nếp nhăn nhỏ ở góc. Được dùng thay tiền mặt cho cà phê Giấy có 10 ô vuông viền đen, mỗi ô có đóng dấu của quán bằng mực xanh. Khi nhân viên thu ngân lấy nó, Pat quay đi đứng xếp hàng ở phía bên kia, đó là hàng đợi đồ uống. Vẻ mặt anh vẫn bình tĩnh như trước, nhưng trong lòng lại thầm cười.
Cà phê miễn phí sáng nay có thể là một niềm vui nhỏ của một người làm công ăn lương thật sự.
Tâm trạng vui vẻ bước vào tòa nhà, xếp hàng chờ thang máy. Pat không uống cà phê ở quán này mỗi ngày nhưng đây là lần thứ hai để đổi coffe miễn phí. Nghĩ đến đây lại cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh. Đột nhiên nhận ra thì Pat đã làm việc ở đây được một tháng rưỡi.
Giây phút đầu tiên tưởng như đau khổ ấy đã trôi qua rất nhiều. Hiện giờ chỉ là những đau khổ vừa phải thôi, không phải vì nó đang khá hơn. Chỉ là Pat đang bắt đầu làm quen với nó.
- -/--
Không khí trong văn phòng sáng nay có vẻ hơi khác. Trong phòng làm việc của khun Jeng, nhìn qua rèm Khun Jeng đang nói chuyện với một người phụ nữ ngồi phía đối diện. Đối với những người khác họ đang ngồi tại bàn, tập hợp thành các nhóm và nói chuyện với nhau.
Pat chào mọi người khi anh ấy đi đến bàn của mình ở cuối. Pat nhớ tới thông báo hôm thứ sáu tuần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu/2924934/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.