"Hai người trông thật xứng đôi!" Nhân viên tư vấn dùng hết những lời có cánh mà không ngừng khen ngợi: " Quý khách muốn chụp một bức ảnh không ạ?"
Lời đề nghị đột ngột này khiến cô chưa kịp phản ứng mà nhìn sang anh, lúng túng từ chối: " Hay là chúng ta đừng...."
"Hãy chụp giúp tôi" Anh lạnh lùng cắt ngang lời cô mà đáp rồi đưa điện thoại của mình cho người chụp.
Người nhân viên nữ vui vẻ nhận lấy chiếc điện thoại rồi vào vị trí chụp hình: "1...2...3....tách!"
Cô vẫn chưa kịp điều chỉnh nét mặt ngạc nhiên của mình mà người nhân viên đã chụp vì thế bức hình không được ổn cho lắm nên nhân viên nữ ấy ngước mặt nhìn hai người rồi nói: " Phu nhân có thể tự nhiên thoải mái hơn ạ. Cả hai có thể đứng sát lại gần nhau hơn một tí nữa để thể hiện tình cảm"
Cô giơ tay định vội từ chối thì bỗng nhiên, một bàn tay nắm eo mình, bá đạo ôm cô vào lòng.
Cô nhìn anh với ánh mắt đầy kinh ngạc, thì thầm:" Không nhất thiết phải như thế mà..."
Hứa Thiên Hạo lạnh lùng nhìn dáng vẻ hoảng hốt của cô. Hờ hững nâng một lọn tóc của cô lên, đùa nghịch trên ngón tay rồi nói: " Làm cho tốt vào"
Mạn Mạn do dự nhìn gương trong phòng, ba tấm gương lớn hợp thành, được gắn trên vách tường, mặt gương sáng bóng bằng phẳng phơi bày mọi động tác mập mờ giữa cô và Vũ Tổng. Cô cảm thấy mặt mình nóng đến mức có thể nướng màn thầu luôn rồi.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259619/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.