“Sắp đến chuyến bay của mình rồi”
Cô mải mê nhắn gì đó trong điện thoại mà không biết Vũ Vân đang gọi mình.
Vũ Vân thấy thế liền gằng giọng nhắc lại một lần nữa :” Sắp trễ chuyến bay rồi, chị còn làm gì mà ngồi đó nữa, đi thôi! “
“ À ừ đi thôi” Cô vội cất điện thoại vào túi.
“Dạo này chị hay dùng điện thoại nhỉ, có đối tượng mới rồi à? “ Vũ Vân vừa đi vừa hỏi.
“ Nói linh tinh gì vậy” Cô cười trừ đáp.
Khi đã yên vị trên máy bay, cô khẽ liếc nhìn cảnh vật một lần nữa. Tất cả đều gợi lại kỉ niệm về anh, người đã từng khiến cô kỳ vọng vào tương lai như thế nào, nhưng không bao giờ xuất hiện vào ngày mai của cô nữa...
Sân bay vẫn là nơi tấp nập người như vậy, từ sớm hôm đến chiều muộn đều như thế. Đây cũng là nơi lần cuối cô gặp anh, cũng là nơi cô và anh đã thề nguyện, nhưng giờ đây tất cả chỉ còn lại kí ức...
Phi cơ dần bay lên trời, khẽ trầm mình như cơn mộng.
Cô lặng lẽ ngắm nhìn gió cuốn mây tan, ngắm nhìn mưa sa sấm chớp đi cùng.
Tiếng động cơ ồn ã đinh tai nhức óc làm lòng người nhói đau hay vì nỗi nhớ anh làm tim như thắt lại.
Dư vị nụ hôn cuối giống điếu thuốc đã tàn, đắng ngắt và buồn bả...
Lời thề năm ấy vụt qua tựa cầu vồng. Vội vàng theo tháng năm mà phai nhoà cả dấu tích...
Nếu như bầu trời có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259579/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.