" Aaa khó quá! "
Cô gãi đầu đến nỗi tóc rối tung lên, miệng thì ngậm bút, tay gõ gõ gì đấy vào máy tính.
" Sao vậy? " Mộc Nhi gỡ rối trên tóc cô rồi hỏi.
" Tớ phải nộp bài luận án về bệnh mạch vành...nhưng cứ cảm thấy bài này sao sao ấy." Cô cắn bút đáp.
Mộc Nhi lắc đầu rồi nói tiếp: " Tớ không chuyên khoa Tim Mạch nên cũng không thể giúp gì nhiều...hay là cậu thử hỏi giáo sư An thử đi, dù người người ta cũng là giáo sư, nhưng bài như thế này chắc chắn gặp qua rất nhiều rồi."
" Dạo này anh ấy cũng bận lắm, bệnh nhân thì cứ nườm nượp như xe cộ ấy. Tớ lại sợ làm phiền thôi..." cô chán nản nằm trườn ra bàn.
" Thì khi nào anh ta rảnh thì cứ hỏi thử xem, dù gì hai người cũng sống chung nhà mà." Cậu nói, giọng điệu có vẻ giễu cợt.
Cô không đáp lại mà quay sang thở dài nhìn chằm chằm vào bài luận văn của mình để tìm ý tưởng rồi lại nhìn đồng hồ thì thấy đã đến giờ vào làm nên liền hối thúc Mộc Nhi đi làm.
" Chào buổi sáng! " Cô cười tươi.
" Chào buổi sáng, bác sĩ Mạn. " y tá Vũ Hân cười xã giao đáp lại.
Cô đứng tại quầy tiếp tân kiểm tra lịch trình trên máy tính thì thấy ca phẫu thuật do anh làm bác sĩ chính vừa mới kết thúc. Vũ Hân thấy thế liền nói: " Giáo sư An thật ra ít nói lạnh lùng vậy thôi nhưng lại rất có tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259470/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.