Từ lần quấn lấy nhau trong khách sạn ở thủ đô, Lâm Nhuận An đã biết được Cố Tranh dù có là một thiếu tướng cẩn trọng, uy nghiêm lẫy lừng với binh sĩ đến thế nào thì cũng là một alpha. Đừng thấy Cố Tranh bình thường ít nói ít cười mà nghĩ hắn lãnh đạm, thực chất alpha đó một khi đắm chìm vào omega là không chịu nhả ra, ăn được một lần là sẽ có lần tiếp theo. Lần đó Lâm Nhuận An bị hắn giày vò đến mấy ngày, mặt sau không ra nổi thứ gì nữa mà người nọ vẫn cứ như không biết mệt, ra sức tiến lùi trong thân thể cậu.
Tối hôm qua cũng thế.
Thể lực của alpha thực sự quá kinh người, Lâm Nhuận An cảm giác hai cẳng chân đang treo trên tay hắn của mình mỏi không chịu được, nhưng Cố Tranh chỉ đọng vài giọt mồ hôi trên trán.
Tình dục như một cơn lốc càn quét trên biển mà Lâm Nhuận An chỉ là một chiếc thuyền con đang lạc lối bởi cơn sóng. Hết thảy sự dựa dẫm ỷ lại của cậu đều đặt vào người đàn ông này, cậu tin hắn có thể chắn gió che mưa cho cậu, cứu cậu khỏi biển sâu.
Ánh trăng bên ngoài khẽ vén làn sương mù để trộm nhìn đôi uyên ương mới cưới, tin tức tố omega và alpha đan vào nhau khiến ai lướt qua cũng cảm nhận được sự nồng nàn trong đó.
Lâm Nhuận An bị alpha thúc mấy cái rất sâu, bật ra tiếng khóc rên cao vút xin tha, nhưng Cố Tranh đang chìm trong hoan ái, không đủ rộng lượng để bỏ qua cho omega của mình. Cơ bắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677270/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.